Editor: Chôm chôm
Cố Chính Giới trầm mặc thật lâu, xem xong văn kiện, đẩy trở lại, “Có thể, tôi đồng ý.”
Trương Phồn Vũ kí tên lên văn kiện, lại đẩy trở về, “anh trai hôm nay thật hào phóng.”
Cố Chính Giới vẫn như cũ không đáp lời, không muốn nói chuyện với cô ta. hắn ký tên, đứng lên vươn tay ý nói bọn họ thả người.
Trương Phồn Vũ kéo Cố Khấu đến, đẩy cô một chút, “Bà Cố, đi thôi.”
Dưới chân Cố Khấu lảo đảo, nhưng cũng không lên tiếng, Thịnh Dư Minh đỡ cô, bị cô đẩy ra. Boong tàu lay động theo dòng nước, cô nghiêng ngả lảo đảo đi về phía trước, nhìn không rõ trận địa sẵn sàng đón địch ở phía sau Cố Chính Giới, quên đi sợ hãi, lập tức xông vào lòng hắn. Cố Chính Giới một tay ôm cô, nửa kéo nửa ôm cô thối lui.
Trợ lý Lưu mồ hôi lạnh đầy đầu, thay bọn họ dẹp người mở đường, “Nhường đường một chút.”
Những người đó được Trương Phồn Vũ cho phép, đồng loạt tránh ra. Vệ sĩ của Cố Chính Giới ở bên ngoài, và rất nhiều người ở trên một con thuyền khác. Giữa hai thuyền có đường đi thông, một vệ sĩ nhanh chân chạy tới đỡ Cố Khấu, rất cẩn thận. “Phu nhân, phía trước là thuyền của chúng ta.”
trên boong tàu gió rất lớn, cô quay đầu lại nhìn thoáng qua, thì ra Trương Phồn Vũ và Thịnh Dư Minh đã trở về rồi, giống như sợ nơi này loạn lên sẽ không dễ rời đi. Trương Phồn Vũ mặc một chiếc áo choàng nhung đỏ, vẫn xinh đẹp như cũ, chỉ là khuôn mặt vốn luôn biểu hiện vui vẻ kia hiếm khi lại thấy sự trống rỗng. cô ta dừng chân là trước khoang thuyền, “anh trai, anh chưa từng dễ nói chuyện như vậy. Nếu hiện giờ tôi nói với anh tôi muốn Cố thị thì anh cũng cho đi? Tôi chỉ cần Di Kim, có phải có quá ít không?”
Cố Khấu nhìn thấy lão Lý ở một chỗ rất gần, trong nháy mắt lông tơ cô dựng đứng, trong lòng đột nhiên nghĩ tới một ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-co-gia/3205944/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.