Editor: Chôm chôm
Cố Chính Giới đã nói là làm, hôm sau thật sự mang Cố Khấu đi mua cua. trên đảo không có bóng người, Cố Chính Giới lái ca nô đi sang đảo bên cạnh, gió biển thổi lên mặt mang cảm giác dính nhớp, đều là muối tinh và cát sỏi, còn bị phơi nóng, Cố Khấu bụm mặt nói: “anh đừng nhìn em, nhất định rất xấu.”
Cố Chính Giới chẳng hề để ý, kéo cô lên bến tàu, ôm vào ngực hôn một cái, sau đó lôi cô vào chợ hải sản.
thật ra đây là nơi người bản địa bán buôn hải sản, đồ vật cũng không gọn gàng như trong những phim phóng sự và có những con thân mềm dính dính nhích tới nhích lui trên mặt đất, Cố Khấu che đôi mắt quay đi, cũng may Cố Chính Giới là ngừoi quyết đoán, rất nhanh đã chọn một con cua to, lại hỏi cô: “Muốn ăn gì nữa?”
Cố Khấu giống như bị chứng sợ hãi lựa chọn, suy nghĩ mãi, “Cái gì cũng được...”
Cố Chính Giới chọn mấy thứ, cũng không lần mần, tốc chiến tốc thắng, quay về theo đường cũ, nhân lúc nguyên liệu còn tươi mới thì cho vào nồi chế biến. hắn dựa vào công thức nấu ăn để làm, nhưng nói chung hải sản cũng không quá khó chế biến, càng không phải băm chặt, một bàn đồ ăn làm ra cũng có hình dạng, Cố Khấu đi theo phía sau hắn, tự đề cử mình: “Em cũng muốn nấu.”
Cố Chính Giới để cho cô làm, kết quả không biết cách chỉnh lửa ở chỗ này, nên làm một mâm mực bị cháy đen. cô có chút buồn bực, “anh đừng nghi ngờ em, em thật sự biết nấu cơm.”
Chỉ là không có đất dụng võ, số lần có cơ hội xuống bếp rất ít, nhưng đều là món ăn đơn giản.
Cố Chính Giới cầm con mực đen tuyền bỏ vào miệng, mặt không biểu cảm: “Ừ em biết.”
Cố Khấu buồn đầu ngồi ăn, đợi hắn ăn xong thì đi rửa bát. nói là rửa bát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-co-gia/3205929/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.