Editor: Chôm chôm
Bố có đau đầu hay không thì khó nói nhưng Cố Khấu thì thật sự đau đầu. Ở trong ngôi nhà quen thuộc, tới 8 giờ sáng thì cô rốt cuộc không tình nguyện mà tỉnh dậy. Cố Chính Giới không ở đây, di động cô đặt ở đầu giường, cô lấy di động gửi tin cho Cố Chính Giới: Lễ giáng sinh vui vẻ! Kèm biểu cảm vui sướng.
Cố Chính Giới trả lời rất nhanh: Đợi một lát là có bữa sáng.
Cố Khấu lại nghĩ đến nồi canh xương sườn nguyên khúc kia vậy mà uống khá ngon, nên đối với việc Cố Chính Giới đang làm bữa sáng thì vừa ghét bỏ vừa mong chờ. cô rửa mặt sạch xong đi ra ngoài, trên bàn đã có cafe, sữa bò và sandwich, trứng được chiên cũng không hề tồi, chân giò hun khói thì cắt mỏng như cánh ve. Cố Khấu có chút phải lau mắt mà nhìn, “Cố tiên sinh, kỹ thuật cắt của ạnh thât tuyệt.”
Cố Chính Giới đưa thìa cho cô, kỳ quái nhìn cô một cái, “không phải anh cắt, mua.”
Cố Khấu nói: “… trứng gà cũng chiên rất khá.”
Kết quả Cố Chính Giới nói: “Cũng là mua.”
Cố Khấu chưa từng gặp qua người mà ngay cả trứng chiên cũng mua, nhất thời không biết nói sao. cô cắn một ngụm sandwich, Cố Chính Giới nói: “Từ từ, còn có bánh kem.”
hắn đặt một cái hộp lên bàn, hộp màu trắng có buộc dây nơ, bên trên có một bông hoa lan vừa nở. Cố Khấu xem trong một bộ phim điện ảnh cũng có một đoá hoa như vậy, nam chính mang bữa sáng đến cho nữ chính, nữ chính lấy bông hoa trên đó cài lên tóc, nam chính lại nói: “Em giống như món quà lễ Giáng sinh.”
Cố Khấu hái đoá hoa trên hộp quà xuống, không dám không biết xấu hổ mà cài lên đầu, bởi vì cô không làm tóc, cho nên nếu cài lên sẽ rất buồn cười. Trong hộp là món bánh tối qua cô từng ăn, bánh ca cao có bông tuyết và nhánh cây màu bạc, cô kinh ngạc, không nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-co-gia/3205925/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.