Editor: Chôm chôm
Cố Khấu chậm chạp đi hoá trang, Lâm Văn Phi không biết khi nào đã trở lại, đi vào phòng hoá trang tìm cô, vừa thấy quầng mắt thâm của cô liền cười, “Sao vậy? Hôm nay diễn về thi cuối kì sao?”
Lúc học cấp 3, tố chất tâm lý của Cố Khấu kém cỏi, mỗi lần thi lại bị mất ngủ, lần nào đi thi cũng treo hai cặp mắt thâm quầng, làm xong bài vội vàng kiểm tra lại một lần rồi nằm xuống bàn ngủ, thầy giáo muốn thu bài mà kéo không ra.
Trương Sĩ Phong ngồi sau lưng cô, viết tờ giấy “gấu trúc-động vật cần bảo hộ xuất hiện mỗi kì thi”, dán lên lưng cô, cô cõng tờ giấy đi tập luyện, Lâm Văn Phi cười nguyên một ngày. Truyện được edit tại cungquanghang.com. Hãy vào CQH đọc để ủng hộ editor chúng tớ nhé.
Thời gian đã qua rất lâu, nhưng chuyện này vẫn nhớ thật rõ ràng, Lâm Văn Phi cũng là buột miệng thốt ra, nói xong hai người cùng sửng sốt. Cố Khấu ngại ngùng nói: “Đàn anh. anh tìm em có việc sao?”
Lâm Văn Phi nói: “anh không tìm em, anh vào nghỉ ngơi một chút.”
hắn ngồi vào ghế trống trong phòng hoá trang, ánh mắt thường quét lên ngừoi Cố Khấu. Hai ngày nay hắn thấy quả thật Cố Khấu là người ý chí sắt đá, từ buổi tối hôm đó đến giờ, cô không hề khóc. hắncảm thấy thật tà môn, nói với cô: “Nếu muốn khóc thì khóc ra, nghẹn trong lòng không tốt.”
Cố Khấu cười ngây ngô một chút, nói: “Em thật sự không khóc được...”
Đến khi chuyên viên trang điểm đi ra ngoài lấy đồ, hắn mới kéo ghế lại gần cô, nhìn cô nói: “Người lần đó anh chưa kịp đưa hắn đến cục cảnh sát, em nhớ rõ không?”
Cố Khấu nghe vậy thì “Ừ” một tiếng. Tình huống lúc ấy hỗn loạn, chưa kịp bắt người, dù sao cô cũng là diễn viên, gặp loại sự việc này, khó có thể chắn chắn sẽ không có chuyện gì đâm ngang, cho nên người báo án là Lâm Văn Phi và Vương Thi Giai, hai ngừoi cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-co-gia/3205837/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.