Khuôn mặt Cố Khấu đầy nước mắt, bị vật thô to trong cơ thể va chạm mất lí trí, lung tung gật gật lắc lắc, thân mình mềm mạ xin tha: “Em… A… Em muốn…”
Cố Chính Giới bị miệng nhỏ kia cắn đến sung sướng, vẫn cứ thong thả ung dung, vuốt chỗ tiếp xúc ướt đậm của hai người, sờ vào ái dịch đang tràn ra ngoài chảy xuống, “Đây là gì vậy?”
Cố Khấu cắn cắn môi dưới, một lúc lâu không nói gì, tim dần dần đập chậm lại. Cuối cùng vẫn mở miệng: “Là, là Cố tiên sinh… A… Là Cố tiên sinh đanglàm em.”
Cố Chính Giới bị hoa huy*t sung huyết cắn không buông, một lần nữa chậm rãi cắm vào. Tuy dùng lực nhỏ nhưng eo lại rắn chắc, từng bước từng bước va chạm, mỗi lần cắm vào đều tới chỗ sâu nhất, phát ra tiếng nước “Phốc suy phốc suy”.
Cố Khấu bị anh làm không thể phát ra tiếng, lửa dục bừng bừng thẳng tiến vào trong cơ thể cô từng chút từng chút một. Cảm giác nóng bỏng như thiêu đốt hoàng yến tao nhã. Đại não nổ tung, đại não trống rỗng, hai mắt phủ đầy hơi nước, cô chỉ có thể ” A a ư ư” rên rỉ: “Đừng… Quá, quá sâu, cầu xin anh!… Muốn, muốn bị đâm hỏng…”
Cố Chính Giới thấy tiểu bạch thỏ đã thích ứng, eo càng thêm mạnh mẽ trừu động.
Sao Cố Khấu có thể chịu được tiết tấu như vậy, không bao lâu đã cao trào, đầu gối mềm nhũn không thể quỳ được, đùi ẩm ướt, dính đầy chất lỏng, không biết là dịch bôi trơn hay xuân thủy, hỗn hợp chất lỏng trong suốt hòa làm một.
Giọng đứt quãng: "Em… em bỏ cuộc… Cố tiên sinh, em từ bỏ…”
Hạ thân Cố Chính Giới bị huyệt khẩu cắn đến phát đau, tường thịt nho nhỏđang ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-co-gia/3205783/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.