Nhìn bóng lưng dứt khoát của anh, Trình Kỳ Khiết như rơi cả người vào hầm băng.
Anh tức giận nhưng cô không biết vì sao anh tức giận? Cô cảm thấy dù mình làm thế nào đều không thể khiến anh vui, hay do chính anh vốn đã không thích cô? Cho nên cố gắng nhiều hơn nữa cũng sẽ vô dụng… Ý nghĩ này làm cô thấy lạnh người, cô vòng tay tự ôm lấy mình, mờ mịt khổ sở không biết nên làm sao.
Trình Kỳ Khiết thất thần trôi qua một ngày như ác mộng, điện thoại giới truyền thông liên tục gọi tới hỏi thái độ của cô.
Về chồng của cô ở bên ngoài, tâm trạng của cô như thế nào?
Cô trả lời qua loa câu hỏi ngu xuẩn ấy, đều để trợ lý đứng ra giải quyết nhưng có một số cuộc gọi cô không chắn được, đó là bà nội, bố mẹ và chị gái của cô…
“Không có việc gì, toàn do báo chí viết linh tinh, vâng, bọn con không có sao”.
Không có việc gì
Cô không biết mình đã nói mấy lần những từ đó trong một ngày. Dường như cô nói vậy để thuyết phục chính bản thân mình cũng tin như khi nói cho người khác nghe….
Mệt quá.
Cô thật sự rất mệt mỏi.
Cô quyết định tan làm trước một tiếng bởi cô thật sự không chống đỡ nổi nữa. Cô muốn tìm một nơi không có ai để trốn tránh khóc lóc một trận, khóc cho khát vọng đã khiến cô đau lòng.
Cô cảm thấy rất khó chịu, đầu bùng nhùng, không nghĩ được gì đi ra khỏi phòng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-chop-nhoang/3276013/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.