Anh vội vã gật đầu rồi vội vàng đi ra ngoài, hết cách rồi, vẻ mặt kia của Trịnh Bang Duệ gây áp lực quá lớn. Mãi cho đến khi lên xe, Phan Vũ Hàng mới thở phào nhẹ nhõm, trong lúc bất chợt, anh cong khóe miệng lên.
Mẹ vợ còn lo lắng tiểu Khiết sống không tốt, sợ Trịnh Bang Duệ không để tâm đến tiểu Khiết, nếu xem tình huống vừa rồi thì việc lo lắng đó căn bản là dư thừa. Nhìn Trịnh Bang Duệ thấy anh dìu tiểu Khiết vào cửa đã có bộ dạng đố kỵ dữ dội còn vội vã kéo tiểu Khiết về bên cạnh mình.
Ham muốn chiếm hữu mạnh như vậy nói anh ta không quan tâm tiểu Khiết ai tin được?
A, trở về anh đã có chuyện nói với vợ.
Tâm tình Phan Vũ Hàng vui vẻ lái xe rời khỏi đại trạch nhà họ Trịnh.
Mà trong nhà, Trịnh Bang Duệ đang ôm Trình Kỳ Khiết trở lại gian phòng của họ.
Sắc mặt của anh xanh mét, trong lòng cảm giác khó chịu mãi không thấy hết.
Tại sao cô có thể tựa vào người đàn ông khác? Tại sao cô lại để nam nhân khác ôm hông cô? Mỗi bộ phận trên cơ thể cô chỉ có thể để anh đụng vào.
Cô là vợ của anh, tại sao có thể nhìn người khác, nghĩ tới người khác?
Lúc này Trịnh Bang Duệ đã không muốn tuân thủ hiệp định ban đầu của bọn họ "Không can thiệp vào chuyện của nhau" , "Mỗi người đều có tự do". Chết tiệt, anh chính là không muốn cho cô có cái gì tự do.
Cô là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-chop-nhoang/3276006/chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.