Hơi thở rối loạn tràn ngập trong phòng, môi lưỡi liếm mút lẫn nhau, tham lam hút lấy mùi vị của đối phương, hai người hoàn toàn không để ý tới nguy cơ bất cứ lúc nào cũng có thể có người xông vào, chỉ một mực chìm đắm trong nụ hôn khiến người ta thấy hưng phấn run rẩy . . . . . .
Cô không biết bọn họ hôn bao lâu, chỉ nhớ khi anh buông cô ra thì chân cô đã mềm nhũn đứng không vững, ngã vào trong ngực anh thở hổn hển.
Bọn họ đưa mắt nhìn lẫn nhau.
Nhịp tim Trình Kỳ Khiết đập rất nhanh, cảm giác mình mau té xỉu bởi trái tim cô chịu không được nhiều sung sướng tràn vào mãnh liệt như vậy.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động của anh vang lên, cắt đứt thời khắc ngọt ngào mơ mộng này.
Trịnh Bang Duệ quay đầu, cầm điện thoại di động lên từ trên bàn, nhìn thấy tên người gọi đến, vẻ mặt liền biến đổi.
"Alo, chuyện gì?"
Mi tâm anh nhăn lại, xoay người rời xa cô, đi tới trong góc nói chuyện điện thoại.
Trình Kỳ Khiết cảm giác mình giống như từ trên thiên đường rơi xuống mặt đất, trên mặt đỏ ửng lập tức rút đi, cô cảm thấy lạnh.
". . . . . . Cô cần gì phải như vậy". Cô nghe được anh đối với người đầu bên kia điện thoại không kiên nhẫn rống nhưng anh vẫn tiếp tục nói: "Đêm nay tôi sẽ đi qua, đến lúc đó bàn lại."
Anh quay đầu đối mặt cô, vẻ mặt mất tự nhiên nói."Tối hôm nay anh tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-chop-nhoang/3276004/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.