"Tốt lắm" Cô đột ngột ngẩng đầu lên nói: "Đồ án phân tích đã làm xong vẫn kịp hội nghị ngày mai.."
Anh chật vật vội vã rời đi tầm mắt, không muốn cho cô biết vừa rồi anh đã thất thần nhìn cô một lúc lâu, dường như có cảm giác làm chuyện xấu bị bắt được.
"Rất tốt, cám ơn".
"Em gửi nó cho anh rồi, anh xem một chút xem còn vấn đề hay không".
"Ừ".
Trình Kỳ Khiết đứng dậy từ trên ghế khởi động gân cốt một chút, cả buổi chiều cô đều ngồi làm việc ở trong phòng họp quả thực cảm thấy hơi mệt mỏi.
“Em đi ra ngoài một chút, chắc tầm một hai tiếng sau quay lại”. Cô nói.
Anh biểu lộ nghi hoặc.
"Khách sạn chúng ta đang ở ngay trên đường lớn Champs, mua đồ rất thuận tiện, em muốn mua chút quà tặng đưa cho mọi người trong nhà khi trở về".
Phải không? Ngược lại, anh không nghĩ tới chuyện tặng quà này, anh vẫn cảm thấy làm vậy quá phiền toái nhưng có lẽ cô đúng.
"Cầm thẻ của tôi mà quẹt"
"Không cần đâu".
Anh cau mày."Cần, vợ mua đồ chồng trả tiền là chuyện hiển nhiên".
Trình Kỳ Khiết nghe xong vội vàng cúi đầu, không làm như thế, anh có thể sẽ thấy nụ cười ngốc nghếch trên mặt cô.
Vợ chồng, anh định nghĩa quan hệ bọn họ vậy nha.
Chớp mắt, đột nhiên trong lòng cô giống như nở ra một bông hoa khiến cả người vui vẻ.
"Em sẽ mua rất nhiều đó".
"Không sao cả, tấm thẻ này không có giới hạn".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-chop-nhoang/3275994/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.