Edit: Nhạc Dao
Beta: Hikari2088
Thời gian trôi nhanh như tên bắn trong sự đau xót của ba Tần và anh trai Tần khi dán câu đối.
Khoảng 4-5 giờ chiều, mọi người trong gia tộc bắt đầu ùa về nhà chính của Tần gia. Thật ra thì Tần gia không có nhà của gia chủ như những gia tộc khác, mà chỉ có mỗi căn nhà chính y như từ đường.
Ai trong Tần gia cũng có một cái sân riêng, nếu ai chịu làm gia chủ mỗi đời thì sân của đó sẽ biến thành nhà của gia chủ, nơi này cũng chính là nơi tổ chức bữa cơm gia đình và bữa cơm tất niên.
“Tô Tô!”
Tần Chấp đang ngọt ngào ôm Tô Uyển ngồi trên sofa, sẵn tiện tận hưởng cảm giác vui vẻ này thì nghe thấy một giọng nói trẻ con vang lên.
Mặt anh tối sầm, lại là đứa nhóc mập mạp kia nữa!
Tiểu Bảo được thím hai nhà họ Tần dắt qua ngưỡng cửa. Sau khi bé thấy mợ nhỏ trắng nõn mềm mại ngồi trên sofa, đôi mắt sáng ngời, buông tay bà nội của mình ra, chập chững chạy tới chỗ mợ.
“Khoan đã!”
Thím ba nhà họ Tần: “… Tiểu Bảo đừng nhào vào lòng mợ Tô nhé!”
Mẹ Tần bình tĩnh cầm ly trà lên, thổi cho nguội, không thèm nhìn cảnh này. Ha ha, đứa con trai bị bệnh xà tinh của bà vốn đã có lòng chiếm hữu cực mạnh, giờ đã có lý do chính đáng thì… Còn lâu Tiểu Bảo mới ôm được Uyển Uyển!
Tiểu Bảo thấy mình sắp ôm được mợ nhỏ xinh đẹp thì đã bị xách lên, đôi mắt mở to vì ngạc nhiên, bĩu môi, đôi chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-anh-hau-nguoc-cau-hang-ngay/1176403/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.