Edit: Nhạc Dao
Beta: Hikari2088
“Mợ nó! Cậu vừa nói gì?” Từ Minh chớp mắt với vẻ khó tin.
Cái gì mà trên mạng đang đồn tình cảm giữa boss và Tô Uyển đang rạn nứt? Không phải hai người họ vừa mới đi tuần trăng mật sao?
Chỉ dựa vào việc boss Tần thần kinh kia hận không thể thu nhỏ Tô Uyển lại để bỏ vào túi, nếu tình cảm giữa họ rạn nứt thì anh ta sẽ theo họ của cậu đấy!
“Đừng gấp, nói từ từ thôi.” Sau khi anh ta nghĩ kỹ liền nói. Anh ta mỉm cười với người phụ nữ ngồi đối diện mình, rồi cầm ly lên uống một ngụm.
“Phụt! Oái!” Vì nước quá nóng nên Từ Minh vô thức phun ra, bay thẳng vào mặt của người đối diện mình. Anh ta vội vàng rút một tờ giấy ăn ra, liên tục hỏi han: “Cô không sao chứ?”
Anh ta quên mất ly của mình vừa mới được phục vụ rót nước nóng vào.
Người phụ nữ cảm nhận dòng nước chảy xuôi từ tóc trên trán xuống cằm, nhắm mắt lại, nhận lấy giấy ăn trong tay Từ Minh, nhẫn nại nói: “Xin lỗi, tôi còn có việc, tạm biệt.” Sau đó, xách túi rời khỏi.
Phụ nữ là một sinh vật thần kỳ, chỉ một chuyện xảy ra đã đủ khiến cảm giác tốt đẹp ban nãy bay mất, ngay cả phong thái trưởng thành của đối phương cũng thành sự giả tạo mà thôi.
“Alô? Alô? Sao vậy quản lý Từ? Anh không sao chứ?”
Quản lý Từ bi thảm: “Ha ha, tất nhiên là tôi không có việc gì rồi.” Anh ta rút thêm một tờ giấy ăn ra, vô cảm lau cái miệng sưng phồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-anh-hau-nguoc-cau-hang-ngay/1176395/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.