*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhạc Dao
Beta: Hikari2088
Boss Tần: “không muốn cho mấy người nhìn thấy cô ấy chút nào.”
==== Tui là đường phân cách vào truyện ====
“Cắt!”
Mọi người đứng trong phim trường yên lặng nghĩ thầm: “Lại nữa rồi.”
“Đầu óc của cô bị lừa đá hay sao? cô có biết diễn không đó?! không biết thì cút đi!”
Mỗi một đoàn làm phim đều có mấy người đáng ghét, trùng hợp là đạo diễn vốn nóng tính, nên mới có cảnh như thiên thạch va vào địa cầu bây giờ.
***
Vì hôm nay Tần Chấp đi làm nên Tô Uyển dậy rất sớm (*^▽^*).
Khi cô đi vào thì đạo diễn Vương râu xồm đang nóng nảy mắng người, gần đến mức đánh người luôn.
Khuôn mặt của diễn viên đứng giữa sân đỏ bừng, trong mắt còn loé lên vẻ không cam lòng. Có lẽ ả nghĩ mình che giấu rất tốt nhưng đã quên đây là đoàn làm phim, khó mà qua mặt mọi người với kỹ thuật diễn như vậy được.
Đạo diễn đứng bên cạnh thấy ả ta vẫn ngoan cố, giận điếng người, vứt kịch bản xuống rồi mắng: “Ánh mắt kiểu gì đấy hả?! Ông đây nói sai sao?!…”
Có một người thấy Tô Uyển và trợ lý của cô thì như thấy cứu tinh, vội vàng đẩy đạo diễn.
Đạo diễn Vương liếc anh ta rồi hỏi: “Cái gì?”
Sau khi ông thấy Tô Uyển đi vào thì dằn xuống cơn tức, nhẹ nhàng hỏi: “Tiểu Tô đến rồi đấy à?”
Ông không dám hung dữ với vị ảnh hậu Tô này, dù sao cả giới đều biết chồng của cô ấy “không nói lý” đến cỡ nào. Tuy trước kia ông không tin lắm nhưng mấy ngày nay thấy boss tới thì đã tin sái cổ luôn.
Tô Uyển nhíu mày, cảm thấy câu hỏi này hơi kỳ lạ nhưng vẫn nghiêm túc trả lời: “đã tới rồi ạ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-chong-anh-hau-nguoc-cau-hang-ngay/1176360/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.