22 tuổi đang học đại học trên thành phố lại bị ba mẹ bắt về lấy chồng, chồng tôi lại là người tôi chưa từng gặp mặt. Ông bà kêu tôi lấy chồng chỉ với lý do duy nhất, thay con gái chủ nợ lấy chồng.
Tôi cũng không hiểu được làm sao mà ba mẹ lại vô lý đến mức đó, hôn nhân đại sự có phải chuyện giỡn đâu, đằng này ai lại đi ép con gái mình lấy chồng như thế bao giờ. Thời đại tiên tiến chứ có còn thời phong kiến ba mẹ đặt đâu con ngồi đấy nữa đâu. Nhưng mà áo mặc thật sự làm sao qua khỏi đầu, nhìn ba mẹ kề dao vào cổ thì phận làm con như tôi phải nín nhịn mà gật đầu. Chưa bao giờ tôi cảm thấy u uất và chán nản như bây giờ, cái số như con tu hú lênh đênh không được quyền định đoạt cho riêng mình.
Tôi là gái miền Tây vừa lên thành phố học đại học được 3 năm, vùng quê tôi nghèo quá mà ba mẹ lại có máu đỏ đen. Trước ông cố ông nội để lại mấy sào ruộng cũng khá, ba mẹ tôi trời sinh một cặp bán từ cái mương đến hết mấy dòng ruộng, của cải trong nhà theo chủ nợ bay đi hết. Đã vậy lại còn tính sỉ diện, trong nhà dột nát hết ra nhưng bên ngoài lại hào nhoáng quần này áo nọ. Suốt 3 năm tôi đi học ông bà không gửi lên được đồng nào mà tôi còn phải gửi ngược lại tiền cho ông bà trả nợ. Nhưng phận làm con mà, ông bà cho thì mừng mà không cho tôi cũng không trách. Ấy vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cau-tu/1404646/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.