“Cô nghĩ cho kỹ, bước qua cánh cửa này cô đừng hòng bước trở lại!” Lục Thiếu Quân đột ngột cất tiếng nói. Thanh âm trầm thấp và dứt khoát vô cùng.
Lục Tư Phàm cảm thấy như có ai đó kéo mình lại, cô gái phía sau đã dừng ở đó không bước theo anh ta nữa. Anh ta xoay người nhìn:
“Đỗ Hiểu Linh, cô phải đưa ra chọn lựa, người đàn ông này có xứng hay không?”
Lục Tư Phàm vừa nói vừa nhìn sâu vào đôi mắt đầy hoang mang của Đỗ Hiểu Linh. Lục Thiếu Quân cuộn cả bàn tay lại. Anh thậm chí không nhìn về phía cả hai người. Dường như anh có chút sợ, sợ rằng cô sẽ bỏ anh mà đi. Nhưng nỗi sợ ấy mơ hồ anh cũng không nhận ra được.
Lục Tư Phàm thấy Đỗ Hiểu Linh không phản ứng gì, liếc mắt về phía Lục Thiếu Quân. Ánh mắt đối phương vẫn lạnh lùng dứt khoát.
“Nhanh!” Lục Thiếu Quân giục giã, cảm tưởng như không có đủ kiên nhẫn để chờ đợi cô suy nghĩ thêm nữa.
Đỗ Hiểu Linh gạt tay Lục Tư Phàm ra, đi về phía Lục Thiếu Quân, rụt rè núp sau lưng anh. Thậm chí cô còn giấu cả mặt mình sau đó.
Lục Tư Phàm hai tai đỏ cả lên, bất lực gạt mạnh tay xuống. Nhưng rất nhanh lại khôi phục vẻ bình thường, khuôn mặt tuấn tú có chút gì đó hơi trào phúng.
“Ha ha! Cũng không ngoài dự đoán của tôi!”
Lục Tư Phàm liếc Đỗ Hiểu Linh rồi nhìn khuôn mặt đang có chút tự mãn của Lục thiếu Quân thì bật cười bước qua. Tay anh ta đưa vào trong túi quần, vẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cam-dung-bo-roi-anh/170999/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.