“Giang Minh Anh! Cô sao thế?” Đặng Mỹ Vân chợt nhận ra gương mặt của bạn mình có chút thay đổi liền hỏi. 
Giang Minh Anh nhếch môi cười: 
“Không có gì đâu.” Nói xong thì vui vẻ đi ăn trưa. 
Trên sảnh, Lục Thiếu Quân cố tình đi cạnh Đỗ Hiểu Linh, nhưng cô cũng không quá bận tâm đến anh, anh gần như giống như người tháp tùng cô vậy. Ngược lại là Trần Du Lan, cô ta bám dính lấy Lục Thiếu Quân suốt từ sảnh vào đến thang máy, cố tình nói chuyện to để mọi người thấy cô ta và Lục Thiếu Quân thân thiết. 
“Thiếu Quân, em lo anh chưa ăn trưa nên có nấu đồ ăn anh thích mang đến. Lâu lắm rồi từ khi em về nước đến giờ mới có dịp vào bếp nấu cho anh, trước đây anh vẫn luôn nói thích đồ ăn em nấu.” 
Lục Thiếu Quân nghe mấy lời này vành tai đỏ cả lên. Anh ái ngại nói: 
“Du Lan, đó là chuyện của hồi bé rồi. Hiểu Linh nấu ăn cũng rất ngon. Anh nhớ cô ấy còn dạy em mà.” 
“Khụ!” Ngụy Tử Việt từ phía sau không nhịn được suýt nữa thì bật cười thành tiếng. Không ngờ được boss nhà mình cũng có thể né thính đỉnh cao như vậy. 
Đỗ Hiểu Linh thì nghe rõ mồn một, nhưng cô lại đang bận tâm đến việc khác. Lúc này đi qua quầy lễ tân, cô thấy Linh Hoài An cùng Trình Nhã Thanh cúi người chào. Cô lập tức gật nhẹ đầu, tay khẽ đưa ra ra hiệu cho Trương Duy Khiêm. 
Mấy người đều di chuyển đến chỗ thang máy dành cho cao tầng của Lục thị. Trần Du Lan cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cam-dung-bo-roi-anh/1653696/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.