Một tháng sau.
Hạ Ninh trở lại phòng ký túc xá lấy ít đồ. Cô đã không còn ở đây nữa,nhờ Lục Cảnh Phong giúp đỡ 'đánh tiếng' với nhà trường nên cô đã dọn đến ở hẳn căn hộ của cô. Nhưng cô vẫn còn để ít đồ ở đây để khi trống tiết có thể đến nghỉ ngơi giống như Đông Lam hay làm. Đúng vậy trong phòng bây giờ chỉ còn cô và Đông Lam thôi.
Thái Vi Vi đã ra nước ngoài du học,còn Sầm Tịnh bị bắt về tội thông đồng bắt cóc và che dấu tội phạm. Cô thở dài nhìn khắp phòng rồi nhanh chóng đến giường lấy đồ cần lấy bỏ vào túi rồi đi ra ngoài.
Cô vừa đi đến sân trường thì nhìn thấy có rất nhiều người đang tụ lại xung quanh một ai đó,đang nghị luận bàn tán xôn xao. Hình như là anh chàng nào đó chờ cô gái nào đó để tỏ tình thì phải. Hạ Ninh cũng không có thói quen tò mò chuyện của người khác nên cô đang định đi lướt qua đám người. Nào ngờ khi cô vừa đi đến gần đám người thì nghe được giọng nói quen thuộc đang gọi tên cô. Cô ngẩn người quay đầu nhìn vào trung tâm của đám người.
Đồng thời khi chàng trai kia gọi tên Hạ Ninh đám người cũng nhanh chóng vạch ra một con đường cho cô tiến về phía người con trai. Khi cô đã đứng trước mặt anh,đôi mắt cô rưng rưng nhìn anh.
Đúng vậy người đang ôm bó hoa thạch thảo to đùng này chính là Lục Cảnh Phong. Anh đang mỉm cười nhìn cô. Sao khi thấy cô đã đứng trước mặt mình anh đưa bó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-than-y/1838736/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.