" Anh ổn chứ. Em nằm thế này có ảnh hưởng gì đến anh không."
Hạ Ninh thấy anh ôm cô vào lòng. Cô giật mình rồi lập tức cứng đờ người không dám nhúc nhích. Nếu nằm sát thế này,cô sợ mình không khéo lại làm anh đau. Dù sao anh cũng còn đang dùng máy thở.
Nghe câu hỏi của Hạ Ninh. Anh rất muốn trả lời có. Ảnh hưởng trầm trọng đến tâm lý của anh. 'Cậu nhỏ ' của anh cũng chỉ vì chạm vào người cô,mà giờ cũng bắt đầu ' thức tỉnh' rồi đây. Anh không ngờ bản lĩnh kiềm chế của anh đối với cô là vô dụng. Cô chỉ nằm cạnh anh và anh cũng chỉ đơn giản ôm cô thôi. Vậy mà cũng đủ để ' cậu nhỏ' của anh tung ' lều' phản kháng. Thật là dở khóc dở cười mà.
" Em chỉ việc nằm yên đừng động đậy là được. Nếu không anh chỉ sợ hôm nay, anh sẽ chết trên người em thật đấy." Lục Cảnh Phong nghiến răng nghiến lợi.
Anh chỉ có thể cố chịu đựng. Chứ không thể ngay lúc này lại đuổi cô ra được. Như vậy khác nào anh tự vả mặt mình.
Hạ Ninh ngơ ngác nhưng rồi lập tức hiểu được ý của anh. Bởi vì có một vật nóng bỏng cứng rắn, đang cách nhiều lớp quần áo, mà cọ vào người cô đây. Mặt cô lập tức đỏ bừng. Cô làm sao không biết đó là gì chứ. Cô im lặng không dám nhúc nhích gì nữa.
Lục Cảnh Phong thở dài trong lòng. Khi không lại tự tìm khổ cho mình. Kiểu này thì anh ngủ như thế nào được. Thân thể đau giờ còn thêm đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-than-y/1838679/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.