Khi bốn người gặp nhau tại mặt đất. Lãnh Nguyệt cố ý bước đến bên cạnh Hạ Ninh. Khẽ thì thầm vào tai Hạ Ninh. Chỉ đủ cho hai người nghe thấy.
" Hôn thích lắm phải không. Không cần cảm ơn tui. Sớm lăn giường càng thích hơn". Lãnh Nguyệt nói xong cười ha hả chạy đến bên cạnh Lâm Khiết kéo người chạy đi.
Hạ Ninh trừng mắt với Lãnh Nguyệt. Thấy cô đi mất rồi. Lúc này chỉ còn lại Lục Cảnh Phong và cô. Nhớ lại chuyện vừa rồi. Hạ Ninh mặt đỏ lên,không biết phải làm thế nào.
Lục Cảnh Phong biết cô vẫn còn xấu hổ. Anh mỉm cười tự nhiên đến nắm tay cô.
" Em muốn chơi trò gì nữa không. Hay có muốn ăn kem không. Chúng ta cùng nhau đi ăn.".
Hạ Ninh dằn tay ra khỏi tay anh. Nhưng anh nắm rất chặt dằn mãi không ra. Cô thở dài mặc kệ cho anh nắm. Nghe anh đề nghị cô thử suy nghĩ.
Nếu đi ăn kem thì lại phải ở riêng với anh. Vậy cô phải nói gì với anh trong khi cô vẫn còn xấu hổ đây. Suy đi tính lại cô quyết định cùng anh đi chơi tiếp các trò. Dù sao cũng là lần đầu cô đến đây. Cô muốn biết hết cảm giác cũng như muốn chơi hết các trò ở đây. Vì vậy cô nói với anh đi chơi tiếp.
Lục Cảnh Phong nghe vậy mỉm cười gật đầu. Cô muốn làm gì anh cũng đồng ý. Sau đó anh hỏi cô muốn chơi trò gì tiếp theo. Cô chỉ về hướng mọi người đang hét ầm ĩ bên kia. Anh nhìn theo hướng tay cô. Lập tức cứng đờ người. Cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-than-y/1838644/chuong-94.html