Hạ Ninh không muốn một mình ở chung chỗ với Lục Cảnh Phong. Bởi vì cô sợ anh sẽ lại nói ra những lời làm cô đỏ mặt tía tai nữa. Cô kéo tay Lãnh Nguyệt kêu cô ấy cùng đi chọn món ăn với mình. Lãnh Nguyệt đương nhiên vui vẻ đồng ý. Trước khi đi còn không quên dặn dò Lâm khiết. "Khiết khiết cậu ở yên đây, mình đi lấy món cho cậu". Hạ Ninh thấy sao khi Tiểu Nguyệt nói xong câu ấy với Lâm khiết. Lục Cảnh Phong nhìn cô bằng ánh mắt thâm trầm. Hạ Ninh âm thầm nuốt nước bọt,rồi cũng cất tiếng hỏi anh ăn gì để mình lấy dùm cho. Lúc này Lục Cảnh Phong mới hài lòng. Ít nhất cô phải như vậy chứ. Anh nhếch khóe môi. "Em lấy gì thì tôi ăn đấy. Chỉ là tôi không ăn đồ ngọt. Không ăn đồ quá cay. Không ăn đồ quá nhiều gia vị. À còn nữa tôi không ăn thịt gia cầm. Thịt bò không ăn quá chín. Không ăn cá sống. Gan ngỗng hay đồ lòng động vật tôi cũng không ăn. Được rồi cảm ơn em trước nhé". Hạ Ninh nghe anh nói mà khoé miệng giật giật. Vậy thà anh nói thẳng với cô anh ăn món gì luôn đi. Trước nói cô lấy gì anh ăn đấy. Sao lại bổ sung thêm một đống điều anh không thích không ăn. Vậy mà là cô lấy gì anh ăn đấy à. Cô hít sâu mỉm cười gật đầu rồi nắm tay Tiểu Nguyệt cùng đi. Lãnh Nguyệt nghe Lục Cảnh Phong trêu chọc Hạ Ninh cũng mỉm cười. Bây giờ cô mới hiểu tại sao đến lúc này rồi. Mà anh vẫn chưa thu phục được
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]