\-Ninh Ninh, ở đây?.-Thấy Hạ Ninh ở cửa Hàn Trì lên tiếng gọi.
\-Hôm nay sao tự nhiên lại hẹn mình uống trà sữa ở đây thế?quán này đẹp nhỉ.-Hạ Ninh nhìn xung quanh.
\-Cũng không có gì, mình chỉ muốn thông báo cho cậu một tin vui thôi.-Hàn Trì mỉm cười
\-Tin vui gì thế?cậu nhận được học bổng gì sao?mà mới nhập học thì làm gì có học bổng gì nhỉ?.-Hạ Ninh tò mò.
\-Không phải học bổng.-Hàn Trì dở khóc dở cười.
\-Vậy là chuyện gì?
\-Cậu nhìn mình nhé.
Hàn Trì mỉm cười chống tay lên bàn đứng dậy.Cậu bước từng bước nhỏ ra khỏi bàn,sau đó nhích từng bước về phía bên Hạ Ninh.
Hạ Ninh trợn tròn mắt nhìn Hàn Trì,sau đó mỉm cười vui vẻ.
Hàn Trì bước đến ngồi vào ghế trống kế bên Hạ Ninh,cậu mỉm cười.
\-Đây là kết quả điều trị bấy lâu của bác sĩ Hạ,Bác sĩ Hạ đã vất vả nhiều rồi.
\-Mình biết là cậu sẽ đứng lên được,đi được mà.
Hạ Ninh khá bất ngờ vì Hàn Trì có thể đi được nhanh như vậy, nhưng chỉ là bất ngờ chứ không hề ngạc nhiên chút nào, bởi vì cô cũng không đến mức không tin vào y thuật của mình.
Không ai biết được cảm xúc lúc này của Hàn Trì vui vẻ đến mức nào,khi cậu đứng lên và đi được,cậu đã nghĩ ngay tới cô,cậu cũng muốn chia sẻ niềm vui này với cô,và cũng muốn cô là người đầu tiên nhìn thấy cậu có thể đứng lên đi được.Kể từ hôm nay cậu có thể có tư cách đứng cạnh cô,theo đuổi cô và thậm chí đã có đủ dũng khí để cho cô biết được tình cảm cậu dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-than-y/1838532/chuong-62.html