Chương trước
Chương sau
Về đến ký túc, vừa mở cửa ra Hạ Ninh đã nhận được ánh mắt sắc như dao của Thái Vi Vi phóng tới,làm cô dựng tóc gáy,lạnh người.Cô cũng không hiểu sao cô bạn này lại dùng ánh mắt như thế nhìn mình,cô nhớ không lầm từ khi dọn vào ký túc cô chưa hề đụng chạm hay xích mích gì với cô bạn này mà.
Thái Vi Vi nhìn thấy Hạ Ninh bước vào mà hận cô tới nỗi muốn trực tiếp giết chết cô cho hả sự tức giận.
Đang lúc Hạ Ninh không biết phải làm gì để giải tỏa bầu không khí tràn mùi sát khí thế này thì điện thoại cô reo lên,cô mừng rỡ cầm điện thoại đi nhanh về phía ban công mở cửa,đóng cửa quay lưng về phía Thái Vi Vi mà nghe điện thoại, lúc nãy chỉ lo nghe điện thoại reo mà mừng rỡ đi một mạch chứ chưa kịp nhìn rõ là ai gọi, giờ nhìn lại thấy là Hạ Đình gọi,cô khẽ cau mày nhưng vẫn bắt máy.
\-Anh trai.
\-Tiểu Ninh à,em khỏe không?Sang đó ở có quen không?bạn cùng phòng thế nào?.-Hạ Đình quan tâm hỏi.
\-Mọi thứ điều tốt.-Hạ Ninh lại trả lời một cách lãnh đạm.
\-À,thật ra là anh có chuyện muốn nhờ em,không biết tối mai em có rảnh để giúp em một chút không?.-Hạ Đình ấp úng nói.
\-Chuyện gì anh cứ nói đi, nếu giúp được em sẽ giúp.-Hạ Ninh cau mày, nhưng vẫn không trực tiếp từ chối.
\-Chuyện là thế này, ngày mai là tiệc mừng thọ 70 tuổi của Bà Nội Tổng Giám Đốc Lục Thị,họ có gửi thiệp mời đến Hạ Thị chúng ta, nhưng anh không đi được,em cũng biết đó Kiều Kiều gần sinh rồi,anh đâu thể bỏ Kiều Kiều mà đi xa được,nên anh định nhờ em đi giúp anh.
\-Sao anh không kêu Phó Tổng công ty anh đi hay bất kỳ người nào trong công ty đi thế anh cũng được mà.-Hạ Ninh khó hiểu.
\-Lúc này công ty đang bận bịu ra mắt sản phẩm mới,nên ai cũng bận tối tăm mặt mũi,nên anh chỉ còn cách nhờ em thôi,em giúp anh nhé.
\-Nếu anh đã nói như vậy rồi thì em có từ chối nữa cũng không được, nhưng làm sao em nhận được thiệp mời mà đi chứ.
\-Việc này em không cần lo,anh đã sâu người mang thiệp cũng như quà mừng thọ đem sang cho em rồi, khoảng trưa mai sẽ có người mang đến cho em,còn nữa anh cũng chuẩn bị lễ phục cũng như tất cả những phụ kiện đi cùng cho em rồi,em không cần lo lắng chuyện này.
\-Vậy được rồi,không nói nữa em cúp máy đây.-Hạ Đình đã chuẩn bị sẵn hết thì cô còn gì để nói đây.
\-Vậy em mau ngủ sớm đi, cảm ơn em nhiều nhé Tiểu Ninh.tạm biệt.
Vừa mới cúp điện thoại của Hạ Đình thì lại có cuộc gọi khác gọi đến,lần này là số điện thoại khiến cô giật cả mình,là Lục Cảnh Phong gọi đến.
\-Alo... chào... chào Anh Lục.anh gọi cho tôi có chuyện gì không thế.-Hạ Ninh không biết sao mình lại căng thẳng như vậy.
\-Tối mai em rảnh không,có thể đến dự tiệc mừng thọ của bà nội không?.Tôi sẽ gửi thiệp sang cho em.
\-A..không cần đâu,tôi đã có…(thiệp rồi). chưa kịp nói hết hai chữ cuối bên kia đã có âm thanh lạnh lùng chen vào.
\-Em đã có hẹn với người khác sao, được tôi không phiền em nữa.tạm biệt.-Lục Cảnh Phong không nói lời dư thừa lập tức cúp máy.
Cô cầm điện thoại mà thở đài. Đi trở về giường của mình,cô thấy Thái Vi Vi đã kéo màn lại chắc là đã đi ngủ cô mừng thầm rồi lấy đồ đi vào nhà tắm.Một lúc sao đi ra đã thấy Tiểu Tịnh ở trên giường nằm ngủ,cô thử gọi Tiểu Tịnh một tiếng, nhưng cô ấy chắc là do đứng lâu hò hét nên giờ mệt  mỏi nên ngủ rất say.Cô cũng không kêu nữa, chỉ kéo chăn đắp cho cô, rồi giúp cô kéo màn lại.Làm xong tất cả cô mới trở về giường của mình.
Vừa ngồi lên giường lại có điện thoại gọi đến,lần này là Hàn Trì.
\-Alo Hàn Trì,cậu gọi cho mình có gì không?.
Hạ Ninh vừa mới dứt câu, thì bên kia Thái Vi Vi nằm sao màn nghe thấy lập tức dựng tai lên nghe thử xem cô và Hàn Trì nói gì với nhau.
\-À..không cần, mình có thiệp anh trai mình gửi đến rồi.À..anh trai mình muốn mình đi thay mặt anh ấy.Ừ..ừ..vậy có phiền cậu không, được vậy mai mình chờ cậu, cảm ơn cậu trước nhé.được.tạm biệt, ngủ ngon.
Nói xong Hạ Ninh ngáp dài một cái rồi cũng kéo màn lại nằm xuống,mà cô không biết rằng có người lại đang nghiến răng nghiến lợi với cô.
Tuy Thái Vi Vi cô không nghe được bên kia Hàn Trì đã nói gì với con nhỏ chết tiệt Hạ Ninh, nhưng dựa vào những câu trả lời của con nhỏ Hạ Ninh cô cũng đoán được đại khái là Hàn Trì muốn rủ cô ta đi chung đến đâu đó, nhưng cô ta lại có thiệp của anh trai cho rồi,liền từ chối, nhưng Hàn Trì hình như lại đề nghị đến đón cô hay gì đó,lần này cô ta đã không từ chối mà đồng ý, đúng là con nhỏ lẳng lơ.Thái Vì Vi ánh mắt căm ghét, hừ lạnh.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_………….\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
\-Em đã nói với tên Hạ Đình kêu con nhỏ Hạ Ninh đi thay rồi đó,anh liệu mà giải quyết con nhỏ đó đi.-Cô gái giọng nói ghét bỏ.
\-Được,lần này anh sẽ khiến nó nhanh chóng gặp mặt được mẹ nó.-Người đàn ông giọng lạnh lùng.
\-Nó đã đến địa bàn của anh rồi,mà anh còn không trừ khử được nó thì anh cũng làm em quá thất vọng rồi.-Cô gái hừ lạnh.
\-Em yên tâm,cô ta đã đến đây thì đừng hòng nghĩ còn mạng mà quay về nơi đó tranh giành với con trai chúng ta.-Người đàn ông nhếch mép cười lạnh.
\-Được,em tin anh,em cúp máy đây,Hạ Đình tắm sắp ra rồi.
\-Được,em nhớ phải cẩn thận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.