*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em đâu có tin anh, nếu như người nằm cạnh anh không phải là Cung Tư Vũ thì em vẫn sẽ giận mà bỏ đi.” “...” Cảnh Triệt thấy đôi mắt sưng đỏ, long lanh của cậu, đột nhiên trong lòng thắt lại, đau đớn vuốt ve khóe mắt cậu.
“Em đã khóc à?” “...” Nghĩ đến lúc nãy, Quý Quân Tuyết cảm thấy tủi thân, mím chặt môi không lên tiếng
Bàn tay to rộng của Cảnh Triệt đầy vẻ thương yêu đưa ra sau gáy của Quý Quân Tuyết, ngón tay thon dài xuyên qua mái tóc mềm mại của cậu, nắm lấy gáy của cậu, rồi dịu3nhàng hôn lên đôi môi mềm của cậu
Cung Tư Vũ nghe lời nói của Quý Quân Tuyết mà tức giận đến muốn nội thương
Cô ta một lòng muốn gả cho Cảnh Triệt là vì muốn cảnh thị ra tay giúp nhà họ Cung, cô ta trăm ngàn khổ cực mà vẫn không có được sự giúp đỡ của cảnh thị
Thế mà Quý Quân Tuyết lại nói chỉ cần một lời nói của cậu thì cả cảnh thị cũng sẽ được tặng cho cậu, hơn nữa lại là Cảnh Triệt quỳ dưới đất, hai tay dâng lên.
Nghĩ Quý Quân Tuyết mạnh miệng, nên cô ta chỉ nhất thời tức giận, kết quả, Cảnh Triệt tỉnh lại, không những không la mắng Quỷ Quân Tuyết không biết xấu hổ mà lại còn gật đầu khẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850514/chuong-1490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.