*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác dụng của thuốc càng ngày càng mạnh, khiến anh ta chống chọi rất mệt mỏi, vất vả
Cung Tư Vũ nhếch môi: “Tôi chỉ cần để mọi người tưởng tôi và anh đã ngủ với nhau là được rồi.”
Nói xong, Cung Tư Vũ không nhanh không chậm ngồi xổm trước mặt Cảnh Triệt, đưa tay đã sơn móng để lột3áo khoác âu phục và áo sơ mi đã xộc xệch của Cảnh Triệt ra
“...” Nghe vậy, Cảnh Triệt khựng lại.
Lúc này cả người anh ta đều mềm oặt, cả cơ thể đều không chống dậy nổi, chỉ có thể bất lực tựa vào tường, muốn đẩy Cung Tư Vũ ra cũng không được
Anh ta không lo lắng gì cả, người duy nhất khiến anh ta lo lắng chỉ có Quý Quân Tuyết
Bởi vì vụ bắt cóc hôm trước, mỗi lần Cảnh Triệt nghĩ đến đều cảm thấy sợ, lần này không biết có phải Cung Tư Vũ lại bắt cóc Quý Quân Tuyết rồi không
Cảnh Triệt ráng sức chất vấn: “Quân Tuyết đang ở đâu?” “...” Cung Tư Vũ không quan tâm0đến anh ta, tiếp tục cởi quần áo của Cảnh Triệt ra
Cảm giác biết rõ Quý Quân Tuyết có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850506/chuong-1482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.