*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Câu lạc bộ đã có lượng khách hàng ổn định rồi, như vậy anh cũng kiếm được không ít lợi nhuận, không cần phải bắt đầu từ con số không.”
“...” Trong khoảng thời gian này, Quý Quân Tuyết vẫn luôn lo nểu Cảnh Triệt không có việc làm thì phải làm sao, nhưng xem ra cậu đã lo lắng thừa rồi
“Bình thường em đi học, lúc nghỉ thì tới đây để xem xét được không?” “Xem xét? Sao nghe cứ như em là xã hội đen vậy?” Cảnh Triệt phì cười một tiếng: “Em cũng có thể mời bạn học, bạn bè của em tới đây chơi.” “Mời bọn họ đến thì không phải thiệt thòi rồi sao?”
Một câu của Quý Quân Tuyết làm Cảnh Triệt cười ha ha
“Có3ông chủ nào “giữ của” như em không thế?” “Ông chủ? Em là ông chủ?” Quý Quân Tuyết mờ mịt, chỉ vào mũi mình
Cảnh Triệt khẽ cười, đưa tay vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của cậu, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da bóng loáng của cậu
“Trên quyền cổ phần, anh đã viết tên của em và anh
Đương nhiên em cũng là ông chủ của nơi này.” “...” Quý Quân Tuyết lại càng không hiểu: “Anh cảnh Triệt, sao anh lại muốn làm như vậy? Anh cho em nhiều thứ như vậy để làm gì?”
Cậu không hề làm gì mà lại được nhiều tài sản của Cảnh Triệt như vậy, cậu mà nhận lấy thì quá đáng ngại.
Bàn tay to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850500/chuong-1476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.