*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quý Quân Tuyết nghiêng người sang bên cạnh, tránh được nước mà Cảnh Đức Chính hất tới
Cậu dịch mông, tránh chỗ sofa bị ướt nhẹp, ngồi sang chỗ khác.
“Cảnh Triệt, con cũng nghe thấy rồi chứ? Thằng nhóc chết tiệt này vốn chỉ nhằm vào tiền của con thôi, lòng dạ của nó xấu xa lắm, chẳng khác gì chị của nó hết!”
Cảnh Đức Chính tức giận đến nỗi gầm lên một tiếng.
Lúc này, cửa phòng vốn không đóng bị chậm rãi đẩy ra
Cảnh Triệt có vẻ hứng thú, tựa cánh tay vào khung cửa, nhìn cha mình và Quý Quân Tuyết
“...” Trong lòng Quý Quân Tuyết kinh hãi,3sao Cảnh Triệt lại ở đây? Vừa rồi chẳng qua cậu chỉ có ý kích thích cảnh Đức Chính, lỡ Cảnh Triệt hiểu lầm cậu thì nên làm gì bây giờ? Quý Quân Tuyết bối rối đứng lên, vốn định giải thích nhưng còn chưa kịp nói gì thì Cảnh Triệt đã mở miệng trước
“Em ấy nói đúng, chẳng lẽ con trai của cha không đáng giá bằng cảnh thị à?” Khóe miệng Cảnh Triệt nở một nụ cười tà mị
“..” Cảnh Đức Chính tức giận đến mức mặt cũng tái lại
“Nó nói như thế mà con vẫn còn bảo vệ nó à? A Triệt, sao con lại bị nó lừa đến mức này cơ chứ?”
Cảnh Triệt thờ ơ đáp lại.
“Con đã bị lừa đến mức ngay cả mảnh vụn cũng0không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850490/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.