*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường đường một thiên kim, nếu không bị ép thì đâu đến mức bất đắc dĩ làm ra việc ngốc này được chứ?”
“...” Bất đắc dĩ?
Nghe vậy, Quý Quân Tuyết âm thầm cười khẩy một tiếng
Chẳng lẽ Cung Tư Vũ cho người bắt cóc cậu để bán cho bọn buôn người đều là bị cậu ép? Ngược lại thành lỗi của cậu sao? “Đúng đấy! Tư Vũ nhà chú tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ làm ra chuyện này3được, khi nào hai đứa kết hôn, sinh được một đứa bé trai béo mập, cả gia đình êm ấm thì cháu sẽ biết Tư Vũ nhà chú rất tốt bụng.” Cảnh Đức Chính và ông Cung mỗi người một câu
Cảnh Triệt tức giận đến mức không đè nén nỗi, đột nhiên đập mạnh tay vịn điều khiển giữa dãy ghế, cũng không quản người ngồi trước mặt có phải trưởng bối hay không, lập tức nổi điên gào thét với bọn họ
“Chứng minh Quân Tuyết không phải bị bắt cóc? Con m* nó Quân Tuyết nhà tôi đang bị chịu tội, đáng bị người ta bắt cóc sao? Lần này tôi mà không tìm được em ấy, nếu không gặp0được người quen thì có lẽ em ấy đã không còn trên đời này nữa rồi!”
Mỗi lần nhớ tới chuyện này, Cảnh Triệt đều sợ hãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850488/chuong-1464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.