*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
9àn tay Phong Thiên Lãnh cứng đờ giữa không trung rồi nắm lại thành quyền, thu về.
Cơn tức giận ngột ngạt trong lòng, nhưng vẻ mặt lại thản nhiên đáp lại lời Cảnh Triệt mới nói
“Ngài Cảnh khách sáo quá! Quân Tuyết là người nhà của tôi, sao lại quấy rầy được? Chăm sóc cậu ấy chính là trách nhiệm và nghĩa vụ của tôi!”
“Nghĩa vụ?” Cảnh Triệt lạnh mặt, khóe miệng cong lên đây xem thường
“Quân Tuyết không nói cho anh sao?” Nói rồi Phong Thiên Lãnh giơ tay lên vỗ trán một cái, ra vẻ ngạc nhiên.
“Cái trí nhớ của tôi này, tôi quên mất
Quân Tuyết đã ném di động mà anh đưa cho cậu ấy đi rồi.”
Cảnh Triệt giống như nghe thấy chuyện cười gì mà thản nhiên nhắc nhở
“Quân Tuyết và tôi là bạn đời hợp pháp, là người thân nhất
Nói tới nghĩa vụ thì3chỉ có tôi là có nghĩa vụ với em ấy
Ngài Lãnh xin hãy tự trọng
Còn vì sao Quân Tuyết không liên lạc với tôi thì trong lòng tôi và ngài đều có câu trả lời rồi.” “...” Phong Thiên Lãnh không hề để ý mà cười khẩy một tiếng
Phong Thiên Lãnh khiêu khích Cảnh Triệt như vậy bởi vì trong lòng anh ta và Cảnh Triệt đều hiểu rõ lập trường của đối phương.
Sau khi xuống máy bay, Cảnh Triệt không hề đi tới nhà Phong Thiên Lãnh cướp người là vì nơi này là địa bàn của gia tộc họ Phong, cũng là địa bàn của Nhạc Phong.
Có cái gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850460/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.