*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày thường, tổng cộng số lời nói mà Phong Thiên Lãnh nói một ngày, đều không nhiều bằng những lời vừa rồi.
Bây giờ nhớ lại trước kia, Nhạc Phong có chút thất thần
Nhoáng lên một cái, Phong Thiên Lãnh đã theo anh bảy năm
Trong tám đại ti úy, ti úy Minh giống như con khỉ, ngày nào cũng líu ríu, lại được anh thích nhất, cho nên rất nhiều hiệp ước có lợi, anh đều là giao cho ti úy Minh xử lý.
Ti úy Hình là người tàn tật, cho nên Nhạc Phong vẫn có chút chăm sóc quan tâm anh ta, nhiệm vụ quá nguy hiểm sẽ không giao cho anh ta
Các Ti úy khác, có người3biết vuốt mông ngựa”, có người hay tặng quà, mấy ti úy đó tuy anh sẽ không quá bảo vệ, nhưng cũng tính là gần gũi
(*)Ý chỉ hay nịnh nọt người trên
Chỉ mình ti úy Lãnh, anh ta không hay vuốt mông ngựa, không tặng quà, lại ít giao tiếp, nhiệm vụ của anh ta chưa bao giờ phiền toái, quan trọng như so với người khác
Nhưng anh ta chưa bao giờ vặn lại một tiếng, làm xong trực tiếp giao nhiệm vụ, không có một lần thất bại.
Ngay cả Ti úy Minh có lúc bàn bạc hợp đồng với người khác còn thất bại bởi vì tán gái.
Chính bởi vì ti úy Lãnh quá ít nói, thể mà Nhạc Phong đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850448/chuong-1424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.