*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thế nhưng những điều này không quan trọng, điều quan trọng bây giờ là tại sao cậu lại ở đây? Chỗ này là chỗ nào?
Cảnh Triệt đi đâu rồi? Người trước mắt cậu là ai? Quý Quân Tuyết muốn ngồi dậy, thế nhưng cả người không có lực, vừa ngẩng cổ, đẩy người lên được một nửa thì thân thể đã trở nên mềm nhũn
Quý Quân Tuyết đột ngột ngã xuống giường, đầu đập xuống gối
Cái chăn trên người cũng trượt xuống một đoạn.
Quý Quân Tuyết rũ mắt nhìn xuống, lúc này mới nhận ra mình chỉ mặc một cái áo sơ mi xộc xệch, ngực bị lộ ra, hai điểm hồng nhạt bày ra ở trước mặt người khác.
Quý Quân Tuyết bỗng nhiên khựng lại, có3vẻ hơi lúng túng
Cậu chầm chậm đưa tay ra kéo áo lại, che khuôn ngực đang bị lộ ra
Phong Thiên Lãnh mang đôi mắt thâm thúy, vẻ mặt hờ hững nhìn cậu một cách bình tĩnh
Anh ta nhắc nhở: “Cậu đừng có lộn xộn, cậu muốn làm gì để tôi giúp cho.” Nói xong, Phong Thiên Lãnh đỡ Quý Quân Tuyết nằm xuống, đầu ngón tay không cẩn thận vượt qua ngực của cậu, đụng vào làn da bóng loáng đó, khiến cái áo sơ mi mà Quý Quân Tuyết mới kéo lại bị mở ra
Làn da nóng bỏng của Quý Quân Tuyết gặp được cảm giác lạnh lẽo, nhất thời cảm thấy cực kỳ thoải mái
Theo bản năng cậu muốn dựa gần vào
Nhưng Quý Quân Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850434/chuong-1410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.