*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quân Mỹ, cháu nói ai vậy?” “Còn có thể là ai? Tổng tài của công ty bọn họ đó.” “Hả? Sếp của bọn họ là nữ à?” “...” Quỷ Quân Mỹ không dám nhiều lời
Tuy rằng cô ta dám sỉ nhục Quý Quân Tuyết nhưng bất cứ chuyện gì liên quan tới Cảnh Triệt thì cô ta không dám nói nhiều
Dù sao cô ta đã nhận tiền của Cảnh Triệt
Lần trước đắc tội với Cảnh Triệt, anh ta vừa trả thù vừa cảnh cáo cô ta thì sao cô ta còn dám chọc tới Cảnh Triệt nữa chứ.
Nhưng chuyện bị em trai cướp mất người đàn ông3của mình thì sao cô ta có thể cam tâm được
Đương nhện cô ta muốn trút cơn giận này lên người Quý Quân Tuyết.
“Trong lòng nó tự biết, cái đồ không biết xấu hổ!“.
“Được rồi! Quân Mỹ! Cháu bớt nói hai câu đi, Quận Tuyết dù không tốt thế nào thì cũng là em trai cháu
Xem ra thằng bé thật sự thích sếp của nó
Chuyện đó là chuyện anh tình tôi nguyện, cạnh tranh công bằng, làm gì có chuyện cướp này cướp kia chứ? Nếu người ta không thích Quân Tuyết Quân Tuyết có cướp được không? Hơn nữa, chuyện đó cũng đâu liên quan gì tới cháu
Sao cháu lại ăn cây táo rào cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850424/chuong-1400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.