*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Triệt quay đầu lại nhìn Quý Quân Tuyết
“Em đói quá, anh có thể làm món gì đó cho em không?” “Không phải em nói rằng đã ăn cơm rồi sao?” Cảnh Triệt ngỡ ngàng
“...” Quý Quân Tuyết đỏ mặt, lúc này mới nhớ tới vừa rồi mình nói dối
Sắc mặt Cảnh Triệt trầm xuống: “Em căn bản không ăn cơm có phải không?”
cảnh Triệt tức giận đến mức kéo Quý Quân Tuyết đến bên giường rồi ngồi xuống.
“Em ngồi đây chờ, anh đi làm cho em!” Nói xong, Cảnh Triệt sải bước xuống dưới tầng
Nhìn Cảnh Triệt gấp gáp như vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết lại có một chút vui mừng
Xem ra anh Cảnh Triệt vẫn quan tâm đến cậu, bằng không tại3sao lại khẩn trương khi thấy cậu chưa ăn cơm như vậy? Quý Quân Tuyết đứng dậy, tiến lên nhặt bông tai trên mặt đất, đi đến trước ngăn tủ, kéo ra và bỏ vào đó
Sau đó, cậu ngồi ở trước bàn máy tính, tiếp tục làm bài tập...
Ngày hôm sau, Cảnh Triệt cố ý đến công ty muộn, đưa Quý Quân Tuyết đến trường học rồi mới lái xe đi công ty.
Lúc đó, trung tâm thương mại cũng mở cửa, Cảnh Triệt thuận tiện đi mua cặp di động đối.
Một cái là anh ta dùng, một cái thì buổi tối đưa cho Quý Quân Tuyết.
Quý Quân Tuyết vẫn dùng chiếc di động cũ ấy, chưa bao giờ thấy cậu thay lần nào
Cảnh Triệt tới công0ty, giữa trưa, Cung Tư Vũ lại đến công ty của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850396/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.