*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng người ta hoàn toàn không để ý tới anh ta, còn anh ta lại hưng phấn ốm điện thoại di động cả đêm không ngủ được
Lúc đầu thì chờ mong, rồi sốt ruột, lo lắng, thất vọng, sau khi nhận được thông báo vào sáng nay thì triệt để tuyệt vọng...
Quý Quân Tuyết khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt mình.
Trước mắt có nhiều người như vậy mà trên mặt ai nấy đều là nụ cười rạng rỡ, đều vỗ tay vì bọn họ
“...” Đây..
là hoan nghênh bọn họ đến sao?
Quý Quân Tuyết đoán tới chuyện sẽ có3khả năng nhất nhưng lại không dám nghĩ sâu hơn, cậu sợ tự mình nghĩ sai..
Cậu hoảng hốt, mờ mịt đưa mắt sang nhìn Cảnh Triệt, muốn có câu trả lời từ anh ta
Cảnh Triệt chỉ nhìn Quý Quân Tuyết rồi nở một nụ cười đầy dịu dàng, trên khuôn mặt anh tuấn kia, nụ cười rạng rỡ ấy trông vô cùng chói mắt
Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết tay trong tay đi từng bước lên bậc thang để tới quảng trường trước giáo đường, đi tới giữa đám người
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người bọn họ
Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết đứng đối mặt, tiếng vỗ tay của mọi người dừng lại, trong chớp mắt,0ở xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh
Cảnh Triệt nhìn Quý Quân Tuyết, nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850374/chuong-1350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.