*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nơi này cậu không biết ai cả, người có thể làm vậy với cậu ngoại trừ anh Cảnh Triệt ra thì không còn ai khác
Quý Quân Tuyết hơi nhếch miệng lên, khẽ cười
Nhưng bên tai lại truyền tới một giọng nói của một người xa lạ: “Em là ai? Từ đầu đến đây?” Quý Quân Tuyết ngạc nhiên đến mức nụ cười trên mặt cứng lại, tránh thoát khỏi tay người kia, cậu đột ngột xoay người lại, hoảng hốt nhìn
Người kia mặc một bộ âu phục màu đen, mái tóc xõa tung màu nâu xám, làn da trắng theo đúng chuẩn của người nước T, dáng vẻ vô cùng anh tuấn.
Dường như người kia sợ Quý Quân3Tuyết đột nhiên bỏ chạy nên tiến tới kéo tay cậu lại
Cậu trông giống như một tinh linh thuần khiết, làm ti úy Lãnh mê mẩn
Vốn dĩ ti úy Lãnh phải đi, nhưng khi vòng qua vườn hoa, lơ đãng liếc qua phía này một cái thì anh ta lại không có cách nào dời mắt đi được
Dưới tán cây tử đằng là một cậu con trai mặc bộ trang phục màu trắng trông rất thuần khiết, ánh chiều tà phủ lên người cậu làm cậu như đang được dát một màn lụa mỏng màu vàng, trông đẹp tới mức như không dính chút khói bụi nhân gian vậy
Cậu như đang đi thám hiểm, ngơ ngác đi vào trong vườn hoa.
Ti úy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850370/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.