*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chỉ cần không phải phụ nữ xã hội thì anh không có ý kiến gì.”
“Được rồi! Chúc ngủ ngon, anh Cảnh Triệt.” Đó chỉ là một đoạn đối thoại bình thường, nhưng mỗi một chữ lại giống như một lưỡi kiếm sắc bén vậy, một chút lại một chút đâm vào trái tim Cảnh Triệt, đau đến mức anh ta hít thở cũng khó khăn
Nhưng anh ta lại chẳng thể làm gì
Không thể phản kháng, không thể hò hét, không thể phát tiết, chỉ có thể yên lặng chịu đựng
Đêm muộn dần
Bên tại Cảnh Triệt truyền đến hơi thở đều đều của Quý Quân Tuyết
Cảnh Triệt trở mình, đối mặt với cậu
Anh ta vươn bàn tay to vuốt sợi tóc bên tai cậu, cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán3cậu, sau đó nụ hôn rơi xuống chóp mũi, môi, cuối cùng rơi vào bên tai cậu
Động tác của Cảnh Triệt nhẹ giống như đóa hoa phất qua vậy, anh ta sợ cậu tỉnh dậy, thì thào nhẹ giọng nói nhỏ: “Dù em muốn ở bên ai, muốn làm gì anh cũng sẽ luôn ở một chỗ chờ em, chờ em nhìn thấy anh, chú ý tới anh.”
Sáng sớm hôm sau
Lúc Quý Quân Tuyết tỉnh lại, phát hiện mình ngủ quên, cách lúc đến trường còn chưa đến nửa giờ
Ngay cả thời gian làm bữa sáng cũng không còn kịp rồi.
Kinh hoàng, cậu lập tức nhảy dựng lên khỏi giường, chạy về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850347/chuong-1323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.