*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Y Nhân tức giận đến mức bực bội, đi lên phòng sách trên tầng
Cảnh Đức Chính đi theo phía sau.
“Con trái một câu tên thối tha, phải một câu tên thổi tha, đó là anh trai con đấy! Y Nhân, con không thể không phân biệt lớn nhỏ như vậy được.” “Nhưng nếu dựa vào bối phận, con là tổ tông của anh ta đấy!”
“Đúng vậy, con cũng là tổ tông của cha.”
cảnh Y Nhân và Cảnh Đức Chính lấy đồ rồi trở về đi, Cảnh Đức Chính còn không quên dọn dẹp nhà ăn cho con trai, mang chén đĩa bị rơi vỡ, rác rưởi3đi...
Tan tầm, tâm tình của Cảnh Triệt cực kỳ tốt.
Bởi vì buổi chiều sau khi cấp dưới giao đồ của Quý Quân Tuyết đến cửa nhà và thông báo Cảnh Triệt, anh ta liền gọi về nhà ba cuộc điện thoại cũng không có ai nghe, tức là Quý Quân Mỹ bị đuổi ra ngoài như anh ta đoán.
Hơn nữa Quý Quân Mỹ còn gọi cho anh ta mấy cuộc điện thoại, anh ta cũng chưa nghe
Thẳng đến khi sắp tan tầm, Quý Quân Mỹ gửi một tin nhắn nói đang đại sảnh công ty chờ anh ta
Cảnh Triệt dứt khoát kéo số điện thoại của Quý Quân Mỹ vào sổ đen, mang theo Quy Quân Tuyết trực tiếp vào thang0máy xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm, lái xe về nhà.
“Anh Cảnh Triệt, hình như tâm tình của anh rất tốt.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850342/chuong-1318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.