Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
đồng tính.” Chữ cuối cùng, Quý Quân Tuyết như bị nghẹn, vì có tật giật mình nên cảm thấy có chút ngượng ngùng
“...” Nghe vậy, Cảnh Triệt thót tim, con ngươi co rút lại, anh ta ngẩn ra nhìn Quý Quân Tuyết, trong lòng có chút khẩn trương.
“Lúc đầu em còn giật mình, nhưng nghĩ lại thì thực ra cũng không có gì
Tình yêu khác phải là tình yêu chân thành, chẳng lẽ tình yêu đồng tính là sai sao? Thậm chí bọn họ còn khổ hơn, phải chịu đựng sức ép của dư luận nữa
Một khi một bên không chịu đựng được thì rất có thể cả hai sẽ chia tay.”
“Đã biết rõ sống ở đất nước của chúng ta, đồng tính có thể sẽ không có kết quả, nhưng bọn họ vẫn muốn ở bên nhau
Vậy phải có dũng khí lớn như thế nào mới làm2được chuyện đó chứ, ngẫm lại, em lại thấy bọn họ thật đáng thương.”
Cảnh Triệt cười khẽ
“Cũng không đáng thương như em nghĩ đâu, chẳng qua chỉ thiếu hai tờ giấy đăng ký kết hôn mà thôi
Chỉ cần tình cảm của bọn họ bền vững, có tờ giấy đăng ký kết hôn đó hay không cũng không quan trọng
Hơn nữa, hiện nay có rất nhiều đất nước chấp nhận kết hôn đồng tính, ra nước ngoài kết hôn là được.” “Bọn họ chỉ là học sinh, một khi bị phụ huynh biết thì chắc chắn sẽ phải chia tay.” Quý Quân Tuyết nói vô cùng khẳng định
“Học sinh là như vậy đó, đâu còn cách nào khác
Thế nên đối với chuyện này, tốt nhất là nên tiến vào xã hội, hoàn toàn độc lập, có năng lực nhất định
Khi theo đuổi hạnh phúc của bản thân mình thì7phải như vậy mới có thể bảo vệ được bản thân và người mà mình thích.”
“Bạn học của em hoàn toàn không nghĩ tới những chuyện này, chỉ có thể nói là do còn trẻ tuổi nên kích động nhất thời, vẫn chưa hiểu cái gì gọi là thật sự yêu một người mà chỉ để ý tới hạnh phúc và niềm vui vẻ nhất thời.”
Quý Quân Tuyết cầm cốc sữa đậu nành, nhìn cảnh Triệt với vẻ khó hiểu
“Bọn họ có dũng khí đến vậy, không thèm để ý tới cái nhìn của xã hội, như vậy mà cũng không thể coi là thích thì phải thế nào mới coi là thích một người?” “Yên lặng chịu đựng vì đối phương, nhẫn nhịn tới khi đã đủ thành thục, bản thân mình đã đủ mạnh.”
Quý Quân Tuyết cứ như nghe được chuyện cười gì vậy, lúc này9cậu lại phủ nhận quan điểm của Cảnh Triệt
“Trên thế giới đầu có nhiều người mạnh mẽ như vậy? Nếu mất cả đời cũng không thể mạnh mẽ được thì cả đời này cũng phải nhẫn nhịn, không đến gần, không tỏ tình hay sao?”
“Chỉ cần con người cố gắng nỗ lực thì sẽ mạnh mẽ
Nếu không mạnh mẽ được thì chỉ có thể nói người đó nỗ lực chưa đủ, không đủ yêu người kia mà thôi.” “...”Quý Quân Tuyết ngẩn ra nhìn Cảnh Triệt
Không hiểu sao, cậu lại cực kỳ rung động trước lời nói của anh ta
Tim cậu cứ đập thình thịch, thình thịch
Dường như tâm hồn cậu đã bị người đàn ông này làm cho mê mẩn vậy, cứ thể đỏ mặt mà nhìn anh ta
“Chỉ cần con người cố gắng nỗ lực thì sẽ mạnh mẽ
Nếu không mạnh mẽ được thì chỉ có5thể nói người đó nỗ lực chưa đủ, không đủ yêu người kia mà thôi.”
Quý Quân Tuyết cẩn thận nghĩ lại câu nói của anh ta, hồi lâu sau mới định thần lại, lại thăm dò Cảnh Triệt.
“Anh Cảnh Triệt, có phải trước đây anh cũng từng nỗ lực vì chị của em như vậy không?” “...” Cảnh Triệt nở một nụ cười khổ, chăm chú nhìn cậu
Ngốc này, anh nỗ lực như vậy là vì em, không muốn tổn thương em, muốn bảo vệ em thật tốt.
Những lời này, Cảnh Triệt chỉ có thể yên lặng nói ở trong lòng.
Quý Quân Tuyết thấy Cảnh Triệt chỉ cười mà không nói, cho rằng anh ta đang ngầm thừa nhận
Cậu rũ mắt xuống, cầm cốc sữa đậu nành lên uống để che đi sự mất mát trong đáy mắt.
Chốc lát sau, Cảnh Triệt dường như nhớ tới chuyện gì3bèn mở miệng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.