*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sớm biết thế này thì đã mua một căn nhà nhỏ, một phòng ngủ, một phòng khách, như vậy là ngày nào cũng có thể ngủ “ké” giường
Nghĩ vậy, Cảnh Triệt nhoẻn miệng mỉm cười
“Anh Cảnh Triệt, anh đang cười gì vậy?” Một giọng nói chợt vang lên bên tai anh ta
Cảnh Triệt quay đầu sang nhìn Quý Quân Tuyết, không phải cậu mới nhắm mắt sao? Sao anh ta mới thất thần có một lúc mà cậu đã tròn mắt nhìn anh ta vậy?
“Sao em còn chưa ngủ? Mai còn phải đi học đó!”
“Em không ngủ được.”
Cảnh Triệt trầm mặc một lúc rồi mở miệng nói: “Vậy anh kể chuyện cổ tích cho em nghe nhé.” Quý Quân Tuyết cười khẽ: “Em cũng đâu phải là trẻ con, nhưng em vẫn2muốn nghe.” Cảnh Triệt bắt đầu kể một câu chuyện thần thoại thời cổ.
Kể đến một nửa thì Quý Quân Tuyết đột nhiên ngắt lời Cảnh Triệt.
“Đây là tình yêu của hai người con trai ạ?” Cảnh Triệt thản nhiên “Ừ” một tiếng.
“...” Mặt Quỷ Quân Tuyết đỏ bừng, cậu không nói gì nữa
Cảnh Triệt tiếp tục kể, nhưng còn chưa kể hết thì bên tai đã truyền tới một tiếng hít thở đều đều.
Quý Quân Tuyết đã ngủ rồi
Khóe miệng Cảnh Triệt hơi cong lên, anh ta hơi cử động để xoay người lại, đối mặt với Quý Quân Tuyết, tiếp tục yên lặng nhìn cậu
Khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ, đôi mắt đang nhắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850324/chuong-1300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.