*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quý Quân Tuyết ngã xuống giường, ngỡ ngàng nhìn Cảnh Triệt, còn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì Cảnh Triệt đã cúi xuống, xông lên
Cánh tay mạnh mẽ cường tráng chống xuống hai bên Quý Quân Tuyết, đôi mắt sắc bén, chứa dục vọng và sự tức giận, nhưng vẻ ngoài lại bình tĩnh nhìn Quý Quân Tuyết, chỉ hận không thể ăn sống nuốt tươi cậu ngay lập tức.
Cảnh Triệt nghiến răng nghiến lợi, đè nén ngọn lửa hừng hực ở bụng dưới xuống.
“Em mà còn sờ lung tung nữa...” Cẩn thận anh không nhịn được “ăn” em đấy
Cảnh Triệt vốn định nói2như vậy, những lời nói vừa tới cổ họng lại bị nghẹn lại, giận dữ mắng: “Em mà còn sờ vết sẹo của người khác nữa thì cẩn thận anh đánh em đấy, em có sở thích hễ rảnh là lại thích đi sờ sẹo của người khác à?” “...” Quý Quân Tuyết lúc này mới định thần lại
Vừa rồi cậu hỏi đông hỏi tây, vạch ra vết sẹo trong quá khứ của anh Cảnh Triệt
Có thể lưu lại vết thương nặng như vậy, chỉ sợ là một đoạn kí ức rất tàn khốc
Quý Quân Tuyết trợn to mắt nhìn cảnh Triệt, thầm nuốt nước bọt một cái, áy náy đến mức mím chặt môi mỏng, có vẻ hơi vô tội mà mở miệng.
“Em..
em xin lỗi, anh Cảnh Triệt, em không7có ý đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850310/chuong-1286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.