*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giữa trưa, anh ta chưa xử lý xong công việc mà đã phải đi trường học tìm cậu sao? Nghĩ đến đây, Quý Quân Tuyết có vài phần áy náy
Cảnh Triệt không phải người giám hộ của cậu, hơn nữa cậu đã lớn như vậy rồi, Cảnh Triệt lại vì chuyện của cậu mà bỏ công việc của mình sang một bên
Quý Quân Tuyết bỏ thuốc mỡ vào hộp y tế, đóng nắp thùng plastic và đặt sang bên cạnh, đứng dậy đi đến trước bàn làm việc của Cảnh Triệt.
“Anh Cảnh Triệt, em luôn gây phiền toái cho anh, về sau em sẽ không tùy hứng đánh nhau với người ta nữa.” Quý Quân Tuyết hối lỗi.
“...” Cảnh Triệt đang dọn dẹp tài liệu trên bàn làm việc bỗng khựng lại
“Em suy nghĩ nhiều rồi, lúc giáo viên gọi điện thoại,2anh vừa lúc ở bên ngoài, cách trường học của em cũng không xa.”
“..”Quý Quân Tuyết xấu hổ, khóe miệng giật giật.
Khó trách cậu tò mò không hiểu sao anh Cảnh Triệt đến trường học nhanh như vậy.
Cảnh Triết làm sao có thể sẽ nói cho cậu rằng app giao thông trên di động đã nhảy ra hai hóa đơn phạt nhắc nhở và một tin báo trừ tiền, do anh ta lái xe quá nhanh, vô tình vượt đèn đỏ.
“Em ngồi nghỉ ngơi một lúc đi, anh làm việc xong sẽ dẫn em đi dạo quanh công ty.” “Vâng!” Quy Quân Tuyết vừa mới đáp lại, khóe mắt đã liếc thấy có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850299/chuong-1275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.