Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giáo viên của trường dường như không ngờ tới phụ huynh của Quý Quân Tuyết chính là Cảnh Triệt
Lúc Cảnh Triệt xuất hiện, bà ta có vẻ hơi giật mình và bất ngờ
Cảnh Triệt vào văn phòng, tầm mắt lạnh lùng quét Quý Quân Tuyết từ trên xuống dưới, thấy trên khóe miệng Quý Quân Tuyết có một vết bầm tím, trên bàn tay trắng nõn có ba vết cào chảy máu
Ngay lập tức, Cảnh Triệt lạnh mặt lại, sự tức giận khắp người bỗng tỏa ra, nhiệt độ xung quanh lập tức hạ xuống mấy độ
Anh ta đã từng bước một đến trước mặt Quý Quân Tuyết, vươn bàn tay thon dài ra giữ lấy cằm Quý Quân Tuyết và nâng khuôn mặt của cậu lên, lạnh lùng nhìn trái nhìn2phải.
Giáo viên còn chưa kịp mở miệng, Cảnh Triệt đã lạnh lùng mở miệng chất vấn giáo viên trước
“Thế này mà cô nói không có vấn đề gì lớn?”
“...” Giáo viên xấu hổ, khóe miệng giật giật
Xương mũi người ta còn bị gãy xương, tí vết thương trên khóe miệng Quý Quân Tuyết tính là gì? Giáo viên đứng lên giải thích: “Là Quý Quân Tuyết ra tay đánh người trước, em ấy đã được đưa đến bệnh viện, loại tình huống này, trường học sẽ kiểm điểm nặng.” Nói xong, giáo viên nhìn về phía bạn học không bị thương bên cạnh: “Còn em nữa, sao phụ huynh nhà em còn chưa đến hả, em đã ra tay đánh Quý Quân Tuyết, em cho rằng em đã đúng à?”
Nghe vậy, Cảnh7Triệt sầm mặt lại, chuyển mắt nhìn nam sinh viên cao hơn Quý Quân Tuyết nửa đầu đang đứng bên cạnh, lạnh lùng chất vấn: “Là cậu ra tay đánh em ấy?” Nhìn thấy vẻ mặt âm u lạnh lùng của Cảnh Triệt, cậu ta giật mình hoảng sợ, khúm núm mở miệng
“Ai..
Ai bảo cậu ta ra tay đánh anh em của tôi trước?”
Đôi mắt Cảnh Triệt sâu thẳm, hơi hơi nheo lại, nam sinh viên giật mình hoảng sợ, bả vai giật thót một cái, cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, theo bản năng lùi ra sau một bước.
Cảnh Triệt lạnh lùng quay đi, nhìn giáo viên.
“Cô giáo định giải quyết như thế nào?” “...” Khóe miệng giáo viên giật giật, câu hỏi này đáng ra nên để bà ta hỏi9Cảnh Triệt cơ mà
Giáo viên do dự một hồi, khẩn trương nói.
“Loại tình huống này, hẳn là từ Quý Quân Tuyết đến tiền chữa bệnh và phí tổn thất cho đối phương, đối phương yêu cầu muốn Quý Quân Tuyết chính thức xin lỗi.” Giáo viên vừa dứt lời, Quý Quân Tuyết lập tức giận dữ phản bác
“Đền tiền thì có thể, nhưng em sẽ không xin lỗi, em đúng, cậu ta đáng đánh đòn!”
Thấy thế, giáo viên chỉ vào Quý Quân Tuyết mà nói với Cảnh Triệt
“Anh xem đi, Cảnh tổng, đứa trẻ này một chút cũng không biết lỗi, anh nói xem nên làm sao bây giờ? Loại tình huống này, anh bảo tôi sao có thể không ghi lỗi cho cậu ta chứ...”
“Cần bao nhiêu tiền?” Cảnh Triệt lạnh5lùng cắt đứt lời nói của giáo viên
Nếu có thể dùng tiền giải quyết thì anh ta không muốn nghe giáo viên này lải nhải dài dòng
“Chi phí đến cho bạn học này...” Cảnh Triệt lạnh lùng cắt ngang lời nói của giáo viên: “Tôi đang hỏi cần bao nhiêu tiền mới không cần phải ghi lỗi nặng!” “...” Quý Quân Tuyết và bạn học cùng với giáo viên đồng thời há to miệng, hóa đá tại chỗ
Tại sao lại có bậc phụ huynh kiêu ngạo đến vậy chứ
Trực tiếp hỏi giáo viên cần bao nhiêu tiền? “Cái này..
Trường học thật sự không cần đến tiền, chỉ là bạn Tiểu Trương thì..“.
Giáo viên nói còn chưa dứt lời, Cảnh Triệt đã lấy trong áo ra một chi phiếu, ném xuống bàn làm3việc của giáo viên rồi kéo Quý Quân Tuyết đi thẳng
“Thầy cô tự xem xét thể nào rồi quyết định đi, nếu mà để tôi biết được Quân Tuyết nhà của chúng tôi bị ghi tội, tôi tin cô giáo cũng không cần làm việc ở trường học này nữa đâu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.