Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3�ây là lần đầu tiên cô phải học như những người phụ nữ khác mà gọi hai chữ này.
Rõ ràng đây chỉ là hai chữ rất đơn giản, thế nhưng Thượng Hảo Hảo lại phải do dự một hồi lâu.
Cô căng thẳng đến mức né tránh ánh mắt Nhạc Phong, nhanh chóng hô lên một tiếng rất nhỏ: “Ông già!” “Cái gì?” Ông già? Anh ta già như vậy sao? “Ông xà!” “Nói cho đàng hoàng nào!” Nhạc Phong quay khuôn mặt nhỏ nhắn của Thượng Hảo Hảo về
Bốn mắt nhìn nhau, anh ta bình tĩnh nhìn cô rồi nhắc nhở
“...” Thượng Hảo Hảo rũ mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng: “Ông xã!” Tiếng nói của Thượng Hảo Hảo vừa dứt, một giây sau thì cái miệng nhỏ đã bị bịt kín
Sau đó thì đầu óc rối bời, cô bị anh ta bề ngang2lên
Nhạc Phong ôm Thượng Hảo Hảo, bỏ hết tất cả khách khứa lại mà nhanh chân bước lên tầng.
Đang khiêu vũ bình thường, nào ngờ chú rể và cô dâu biến mất, chuyện này lập tức khiến mọi người chú ý.
Có phải đôi vợ chồng ân ái này đã quá nóng vội rồi không..
Bữa tiệc được tiếp tục tiến hành, cả biệt thự Ước Phong náo nhiệt suốt ba ngày
Xa xa ở trên sân cỏ, một dãy máy bay trực thăng đang đậu ở đó
Những chiếc máy bay trực thăng này dùng để đưa đón khách khứa, ai không biết còn tưởng là Nhạc Phong bắt đầu mua bán phương tiện giao thông...
Lúc này, ở nước Z cách đó rất xa.
Hôm nay là thứ Sáu, là một ngày mưa.
Buổi chiều lúc tan học, Đại Đâu Đâu đưa Lâm Tiểu Tiểu về nhà.
Lúc đưa Lâm Tiểu Tiểu đến7cửa nhà, cậu nhìn thấy mẹ của Lâm Tiểu Tiểu đang mất hồn mất vía đứng dưới của khu để chờ cô bé.
Xe của Đại Đâu Đâu vừa tới gần, vẫn chưa dừng hẳn thì trong đầu cậu lập tức xuất hiện một giọng nói.
“Làm sao bây giờ? Ngày mai là cuối tuần nên Tiểu Tiểu không đi học
Nếu tên khốn kia về, ly hôn với mình, cướp Tiểu Tiểu đi thì phải làm sao?”
Đại Đâu Đâu ngồi trong xe, con ngươi bỗng co rụt lại, cả người ngẩn ra
Chuyện mà cậu lo lắng sắp xảy ra rồi sao? Nguyên nhân nào đã gây ra chuyện đó? Đại Đâu Đâu biết, trong một tương lai không xa vào mấy tháng sau, cậu đưa Lâm Tiểu Tiểu đến trường như ngày thường, nhưng lại phát hiện cả nhà bọn họ đã biến mất, họ đã chuyển nhà ngay9trong đêm.
Thế nhưng cậu lại không biết là vì nguyên nhân này.
Vì vậy Đại Đâu Đâu mới quý trọng từng giây từng phút được ở cạnh Lâm Tiểu Tiểu
Đại Đâu Đâu đang ngẩn người suy nghĩ, có một bàn tay nhỏ bên cạnh nhẹ nhàng đẩy cậu một cái
“Anh Lục, đến nơi rồi!” Giọng nói non nớt và mềm mại kéo hồn của Đại Đâu Đâu về
Đại Đâu Đâu ngồi bên cạnh cửa xe, muốn xuống xe thì phải đi qua chỗ cậu
Tài xế cũng đã mở cửa ra rồi
Lâm Tiểu Tiểu vẫn luôn chờ Đại Đâu Đâu tránh người, thế nhưng cậu vẫn ngồi đó nên cô bé mới đẩy nhẹ cậu một cái
Đại Đâu Đâu hơi hoảng hốt, hoàn hồn lại, tránh người một chút cho cô bé ra
Lâm Tiểu Tiểu chen qua từ bên cạnh cậu, sau đó xuống xe
Lâm Tiểu Tiểu vừa mới5leo xuống, Đại Đâu Đâu đột nhiên gọi cô bé lại
“Tiểu Tiểu!”
“Dạ?” Một cái chân mũm mĩm của Lâm Tiểu Tiểu đã đặt lên bậc cửa xe, cô bé ngước đôi mắt tròn xoe mờ mịt lên nhìn Đại Đâu Đâu.
Đại Đâu Đâu vội vàng bước lên đỡ cô bé cùng xuống xe, sau đó thì nắm lấy bàn tay của Lâm Tiểu Tiểu, đi đến trước mặt mẹ cô bé
Mẹ của Lâm Tiểu Tiểu đang mất hồn mất vía, đợi đến lúc con gái đi đến trước mặt gọi, bà ấy mới nhận ra là con mình đã về
Mẹ của Lâm Tiểu Tiểu vội vàng khom lưng ôm cô bé lên, sau đó cảm ơn Đại Đâu Đâu
“Cậu Lục, cảm ơn cậu ngày nào cũng đưa Tiểu Tiểu về.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.