*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Xử trí cái đầu ông!” Nhạc Phong tức giận đến mức hét lên, không nhịn được mà chửi bậy: “Bây giờ cô ấy thế nào rồi?”
Nói xong, Nhạc Phong khẩn cấp đến mức lao tới, lập tức cướp lấy điện thoại trong tay quản gia, giận dữ mắng to vào điện thoại
“Cô ấy thế nào rồi!” “...” Bên kia điện thoại, Ti úy Lãnh nhăn mặt, trong lòng thầm nói một câu: “Xong rồi, lần này bọn họ không gánh nổi rồi
Không ngờ boss lại lo lắng đến thế.”
Ti úy Lãnh lắp bắp nói: “Không..
không rõ lắm ạ, cô ấy vẫn ngủ say không tỉnh, cụ thể vẫn chưa biết.”
Ti úy Lãnh tận lực phủi sạch tay hết mức có thể, cố ý nói mơ hồ không rõ
Lúc trước còn “hôn mê bất2tỉnh”, lúc này đổi thành “ngủ bất tỉnh”
Nhạc Phong tắt điện thoại, lạnh lùng ra lệnh: “Chuẩn bị xe!” “...” Thấy thế, Thượng Tiểu Ca ngỡ ngàng từ sàn nhà đứng lên.
Nhóc còn cần tiếp tục giả vờ không?
Xe Nhạc Phong vừa mới lái vào biệt thự của Ti úy Minh, xe còn chưa chạy đến bãi đỗ xe thì Nhạc Phong đã nhanh chóng đẩy cửa sau xe ra, tài xế giật mình hoảng sợ vội phanh lại.
Nhạc Phong đùng đùng bước vào biệt thự như sấm rền gió cuốn, tám đại Ti úy đều ở trong phòng khách
Nhìn thấy Nhạc Phong đến, họ đồng thời đứng lên cúi đầu chào hỏi.
“Boss!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850259/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.