*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Phải! Bốn năm trước, tôi không biết xấu hổ trèo lên giường của anh, nói rõ là vĩnh viễn không gặp lại, hôm nay lại trèo lên giường anh, Thượng Hảo Hảo tôi đây không biết xấu hổ, cứ quấn quít lấy Nhạc Phong anh không chịu buông tay.” Nói xong, Thượng Hảo Hảo nâng tay lên, hung hăng tát mình một cái
Đây là một giáo huấn mà cô cho mình, người đàn ông này chính là kiếp nạn của cô, mang bụi gai nhọn hoắt, lần nào cũng đâm cô đến mức cả người đầy vết thương, cô còn liều lĩnh quấn lấy người ta
“...” Hành động của Thượng Hảo Hảo khiến Nhạc Phong giật mình, đứng vững tại chỗ, trái tim2như bị cô niết và chà đạp trong tay vậy.
“Anh vẫn không mở miệng phát hỏa chẳng phải chính là vì anh muốn nhục nhã trước mặt người khác sao, anh vừa lòng chưa? Anh còn muốn như thế nào thì cứ tiếp tục
Đến hết cả đi!”
11
“Sau khi giải quyết xong, cả đời này, chúng ta tuyệt đối..
vĩnh viễn không gặp lại!” Thượng Hảo Hảo nghiến răng nghiến lợi, nói nói một cách quyết liệt
“...” Đáy lòng Nhạc Phong quặn thắt, một nỗi đau đớn tràn ra từ đáy lòng lan đến khắp người
Nhạc Phong đau đến mức cả người run lên
Bốn năm trước đã bỏ lỡ, anh vừa mới được một cơ hội, lại phải trải qua một lần nữa sao? Cái cảm giác cô độc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850253/chuong-1229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.