Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dựa vào thân phận của cô, có phải cô cũng nên đứng lên hay không? Vào lúc Thượng Hảo Hảo đang rối rắm, do dự thì Phong Thích Minh dùng mu bàn tay của mình nhẹ nhàng chạm vào cánh tay của Thượng Hảo Hảo, ý bảo cổ hãy đứng lên.
Thượng Hảo Hảo đang định đứng lên thì Nhạc Phong đột nhiên mở miệng: “Không cần câu nệ như vậy, bữa cơm bình thường mà thôi
Hôm nay đều là người trong nhà, tùy ý một chút là được!” “Vâng!” Tám đại ti úy ngồi xuống.
“...” Thượng Hảo Hảo rũ mắt rồi nhẹ nhàng cầm lấy nĩa, chuẩn bị ăn rau quả ở trước mặt để che giấu sự lúng túng của mình
Thế nhưng cô2mới cầm nĩa lên thì chân lại bị Phong Thích Minh đạp nhẹ một cái
Cô ngước mắt lên, lúc này mới chú ý tới, mọi người ở trên bàn đều không nhúc nhích, chỉ có cô là chuẩn bị bắt đầu ăn uống, dường như đã thiếu lễ phép
Ngay vào lúc Thượng Hảo Hảo cảm thấy lúng túng và mất mặt, sắp đỏ mặt lên thì đột nhiên có một lát cá hồi sống được gắn vào trong bát của cô
Là Nhạc Phong gắp cho cô
“...” Thượng Hảo Hảo mở to mắt nhìn miếng cá tươi trong bát minh, không dám tin tưởng mà từ từ ngước mắt nhìn về phía Nhạc Phong.
Nhạc Phong mang vẻ mặt hờ hững, phảng phất như chuyện lúc7nãy không phải là do anh làm ra
Lực chú ý của anh đều tập trung vào ly rượu, không hề nhìn về phía Thượng Hảo Hảo dù chỉ là một chút
Thượng Hảo Hảo có vẻ hơi mờ mịt
Nhưng ngẫm lại đại khái là do cô suy nghĩ quá nhiều, sao Nhạc Phong có thể vô duyên vô cớ đối xử tốt với mình được chứ?
Đại khái là vì có Phong Thích Minh ở bên cạnh, thế nên anh mới làm như vậy.
Là đang nói cho Phong Thích Minh biết, vị hôn thê của Phong Thích Minh sống ở đây rất tốt, không hề bị người boss như anh bắt nạt sao? Cho dù là vì cái gì, Thượng Hảo Hảo đều không có cơ9hội phản kháng.
“Tùy ý là được, không cần câu nệ!” Nhạc Phong mở miệng lần nữa, tám đại Ti úy bắt đầu ăn uống.
“Cảm ơn boss!” Phong Thích Minh nói cảm ơn thay cho Thượng Hảo Hảo
“...” Nghe vậy, Nhạc Phong không những không vui, trái lại còn nhíu mày liếc thoáng qua Phong Thích Minh.
Thượng Hảo Hảo hơi ngại ngùng gắp cá hồi bỏ vào trong miệng
Vừa bỏ vào miệng liền tan ra, mùi vị xốp mềm, vừa lạnh vừa ngon
Ngon thật đó!
Trong lòng Thượng Hảo Hảo cảm thán, không nhịn được mà che cái miệng nhỏ lại
Không hổ là thứ lấy từ biệt viện Ước Phong, quả thực là rất ngon
Thỉnh thoảng Thượng Hảo Hảo cũng sẽ ăn một số món làm5từ cá hồi, thế nhưng xưa nay cô chưa bao giờ ăn được một miếng cá hồi nào ngon như vậy cả
Đối với kẻ tham ăn mà nói, lập tức cảm nhận được sự hạnh phúc vô hạn
Phong Thích Minh ở một bên để vào bát Thượng Hảo Hảo một miếng thịt heo sữa to
“Con heo sữa hoang này có da giòn thịt mềm, mấy chỗ bình thường không thể nào ăn được loại heo thế này đâu, em nếm thử xem.” “..” Thượng Hảo Hảo khó xử nhìn miếng thịt heo to có da giòn và ngập dầu trước mặt
Nhìn qua thì có vẻ rất ngon, thế nhưng một miếng lớn như vậy thì cô phải cắn thế nào đây? “Ti úy Minh,3anh không thể thay đổi sự thô tục của mình sao?” Người đàn ông đeo kính, dáng vẻ chín chắn ngồi đối diện Phong Thích Minh cười nhạt một tiếng mà nói.
Anh ta là Ti úy Lãnh.
“Một miếng thịt lớn như vậy, ở đây cũng chỉ có anh là có thể ăn được, con gái người ta phải cắn như thế nào đây?”
“...” Lúc này Phong Thích Minh mới phản ứng lại, quả thực là như vậy đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.