*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô chờ đợi đủ lời nhục nhã của Nhạc Phong..
Nhạc Phong tùy ý quăng cái khăn lông vào rổ đựng đồ trong nhà vệ sinh, sau đó đi về phía tủ quần áo, lấy một bộ ra từ đó, duỗi dài tay ra rồi thuần thục mặc vào người
Dáng người quyến rũ, động tác tùy tiện khi mặc quần áo đều hấp dẫn người ta đến thế
Trong nháy mắt khi Nhạc Phong bước ra ngoài, anh lập tức nhìn thấy sự khiếp sợ, vẻ mặt hốt hoảng và khuôn mặt nhỏ trắng bệch của Thượng Hảo Hảo, anh hiểu được nơi đáy lòng Thượng Hảo Hảo sợ mình bao nhiêu
Vì vậy Nhạc Phong cố gắng không gây ra tiếng động, giảm thiểu cảm giác tồn tại2của bản thân mình, làm cho cô không cảm giác được sự tồn tại của anh, cho nên Nhạc Phong mới ung dung thong thả lấy quần áo ra mà thay
Nhưng Nhạc Phong càng như vậy thì Thượng Hảo Hảo lại càng sợ hơn
Cô cho rằng Nhạc Phong đã tức giận quá mức, chán ghét đến nỗi coi như cô không hề tồn tại
Thượng Hảo Hảo ngồi trên giường, tay nắm chặt chăn, chờ lát nữa Nhạc Phong sẽ bùng nổ
Thế mà anh vẫn không chịu bùng nổ, sự khó chịu lúc này giống như là cái thống khổ lúc bị lăng trì vậy
Đợi đến lúc Nhạc Phong thay một cái áo sơ mi trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850240/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.