*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Trước đây anh ta có người mình thích, không nhận ra phương hướng của mình, cũng không nhìn rõ trái tim của bản thân
Em có biết trong lòng anh ta mâu thuẫn, khó chịu đến thế nào không? Em cho rằng trong lòng anh ta không thấy tự trách, không thấy áy náy hay sao? Cũng đâu thể chỉ trách mình anh ta được?”
Nghe thấy có người nói chuyện thay cho Nhạc Phong, Thượng Hảo Hảo tức giận gào lên
“Sao không thể trách anh ta? Hiện giờ cũng không thấy anh ta có điểm nào không giống như trước? Vẫn cứ bắt nạt tôi như vậy, nhìn tôi chẳng vừa mắt.”
“...” Xem ra2giữa bọn họ có quá nhiều hiểu lầm
Nhạc Phong trầm mặc trong chốc lát rồi lại nói: “Anh thấy anh ta nhìn em rất vừa mắt đó chứ.” “Anh thì biết cái gì!” Thượng Hảo Hảo tức đến trông như thể sắp phát điên.
“...” Anh không hiểu thì còn ai hiểu nữa? “Anh có biết hôm qua anh ta giày vò tôi như thế nào không? Anh ta chính là muốn làm tôi mệt chết”
“Rõ ràng căn phòng đã được quét dọn sạch sẽ mà còn bắt tôi dọn dẹp
Không có vết bẩn thì anh ta sẽ tạo ra vết bẩn
Làm bẩn rồi thì thôi, nhưng thà anh ta làm bẩn hết một lần để cho tôi dọn một lần là xong
Ấy vậy mà tôi vừa mới dọn xong7chỗ nào là anh ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850236/chuong-1212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.