*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phong Thích Minh cả đêm không chợp mắt, vừa xuống máy bay cũng không về biệt thự của mình mà đi thẳng tới biệt thự Ước Phong
Khi đến cổng chính của biệt thự đã là sáu giờ sáng
Bảo vệ ở cửa thông báo cho quản gia, quản gia Robert nói lúc này boss còn chưa dậy, không gặp ai cả
Phong Thích Minh không thể làm gì khác, đành chờ trong phòng khách.
Anh ta đợi đến tám giờ nhưng vẫn chưa đợi được boss đến mà lại thấy Thượng Hảo Hảo mặc đồng phục người hầu đi từ trên tầng xuống.
Thượng Hảo Hảo cũng không ngờ mới sáng sớm mà Phong Thích Minh đã ở2đây rồi
Nhìn cặp mắt đầy tơ máu và dáng vẻ bụi bặm mệt mỏi của anh ta là có thể đoán được anh ta đã đi cả đêm để trở về
Cô vừa xuống đến phòng khách thì dừng bước chân lại
Phong Thích Minh nhìn thấy Thượng Hảo Hảo thì theo bản năng đứng dậy, nỗi tương tự vô hạn trào dâng trong lòng.
Anh ta chưa từng có cảm giác này, chỉ vừa mới rời khỏi đây có hai, ba ngày ngắn ngủi mà đã nhớ một người đến mức muốn phát điên.
Phong Thích Minh nhanh chóng đi tới trước mặt Thượng Hảo Hảo, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, từng chút, từng chút một, đôi mắt dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850229/chuong-1205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.