Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng vốn sạch sẽ nên cũng không phải quét dọn cái gì
Sau đó, Thượng Hảo Hảo đi quét dọn phòng sách ở phía đối diện
Trước khi mở cửa thư phòng, Thượng Hảo Hảo đột nhiên nhớ tới lời nhắc nhở của quản gia
“Trong thư phòng này, cô không thể động vào bất cứ thứ gì, chỉ cần phủi bụi là được
Nhỡ cổ động phải thứ gì đó không nên động vào, làm hỏng thì dùng cái mạng của cô đền cũng không đền nổi đâu.” Nghĩ vậy, Thượng Hảo Hảo khẩn trương cầm một đôi găng tay trắng trên xe đeo vào, nếu chẳng may động phải cái gì thì cũng sẽ không lưu lại dấu vân tay
Thượng Hảo Hảo cẩn thận từng chút một2mà mở cửa phòng ra
Trong nháy mắt cửa phòng mở ra ấy, Thượng Hảo Hảo bị chấn động bởi hình ảnh trước mắt.
Đây là phòng sách à? Cứ như viện bảo tàng vậy.
Ngay sau khi vào cửa, các giá trưng bày ở hai bức tường bên trái và bên phải, ngoại trừ đặt sách thì chính là một số đồ cổ nghệ thuật
Ngay cả những quyển sách này cũng đều là tuyệt bản, ngàn vàng cũng khó có thể mua được
Thượng Hảo Hảo vừa cảm thán trong lòng vừa giẫm lên thảm trải sàn xa hoa, đi vào trong thư phòng
Chiếc bàn làm việc xa hoa, ghế sofa bọc da kiểu châu u, trên trần là chiếc đèn thủy tinh, những bức tranh sơn dầu treo7trên tường, cách bài trí tuy đơn giản, khiêm tốn nhưng vẫn lộ ra vẻ xa hoa.
Không có thứ gì không lộ ra vẻ cao quý, giàu có.
Chờ chút...
Tranh sơn dầu?
Người trên bức tranh sơn dầu này..?
Thượng Hảo Hảo ngước mắt lên nhìn bức tranh sơn dầu cao hơn hai mét ở trên tường
Trong bức tranh sơn dầu là hai người đàn ông đang đứng sóng vai với nhau, mà hai người này cô đều biết
Một người đàn ông đã bạc nửa đầu, đó chính là tổng thống nước T, hiện nay đã 56 tuổi, không ai không biết tới ông ta.
Còn người đàn ông ở bên cạnh cao hơn tổng thống nửa cái đầu này, không ngờ..
không ngờ lại là...
Nhạc Phong! Nhạc Phong! Nhạc Phong!9u mai gót!
Mắt Thượng Hảo Hảo trợn tròn như chuông đồng
Có phải cô đang bị ảo giác không? Thượng Hảo Hảo không dám tin, véo mình một cái thật mạnh, đau tới mức chảy cả nước mắt.
Bức tranh ở trước mặt đúng là sự thật rồi
Bức tranh này có nghĩa là gì? Cái biệt thự trông như tòa thành này chính là của tổng thống đại nhân sao?
Đây là nhà của tổng thống đại nhân? Không đúng! Nơi ở của tổng thống đại nhân thì người dân cả nước đều biết, ông ta ở trong cung Thái Cổ.
Thượng Hảo Hảo lại càng ngơ ngác, ngay sau đó, vẻ mặt cô trở nên ngưng trọng, mở to mắt nhìn Nhạc Phong ở trên bức tranh sơn dầu.
Nhạc5Phong, biệt thự Ước Phong, Ước Phong là Nhạc Phong?”
(*) E3%8 là Ước Phong,Ẽ 8 là Nhạc Phong, phát âm hơi giống nhau, một là Yue fēng một là Yue fếng.
Thượng Hảo Hảo duỗi hai móng vuốt nhỏ ra, hung dữ cử động ngón tay, nghiến răng nghiến lợi.
Đây là địa bàn của Nhạc Phong, Nhạc Phong là boss là nơi này sao?
Thượng Hảo Hảo còn nhớ buổi sáng cổ cảnh cáo Nhạc Phong rằng Phong Thích Minh sẽ làm anh ta “đẹp mặt”
Lúc đó Nhạc Phong cười khẩy một tiếng
Cô còn tưởng Nhạc Phong thật sự sợ Phong Thích Minh nên mới đột nhiên rời đi.
Bỗng nhiên, trong đầu Thượng Hảo Hảo có mười nghìn bát đậu xanh rau má bay qua.
“A!” Cô thật sự3muốn gào to nhưng lại không dám, chỉ dám khẽ gằn một tiếng.
Không được, cô phải lập tức, ngay bây giờ, rời khỏi đây luôn và ngay
Nghĩ vậy, Thượng Hảo Hảo lập tức xoay người, chạy ra khỏi phòng, đi xuống dưới tầng..
Thượng Hảo Hảo lao xuống tầng vô cùng nhanh, tiếng giày bịch bịch bịch vang vọng trong phòng khách, truyền tới phòng ăn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.