*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dưới ánh nắng chói chang, một người đàn ông trung niên tóc vàng mắt xanh tên là Robert từ trong xe đi ra
Quản lý Đường liền mở dù, che ánh nắng oi bức cho Robert
Thượng Hảo Hảo đứng ở sân thượng trong phòng ngủ ở lầu hai, lặng lẽ đứng nhìn cảnh tượng hoành tráng ở trước cửa
Ánh nắng vào xế chiều rọi vào người, khiến cô nóng đến nỗi làn da hơi đau rát.
Thượng Hảo Hảo theo bản năng bước đến nơi có bóng mát để che bóng dáng của mình
“...” Người đàn ông trung niên này là boss trên đỉnh núi sao? Hoành tráng đến vậy?
Thượng Hảo Hảo suy đoán trong lòng, thấy người đàn ông trung niên đó nói vài câu với quản lý Đường, sau đó đi vào trong2biệt thự của họ dưới sự dẫn dắt cung kính của quản lý Đường.
Sau đó tất cả người hầu cũng lùi về.
Thượng Hảo Hảo trở về phòng, ngồi trên ghế sofa, tiếp tục thu xếp quần áo của mình
Bề ngoài thì trong bình thường, không nhanh không chậm, nhưng tim lại đập điên cuồng, suy nghĩ lát nữa nên làm sao mở miệng với boss đó để đòi lại con trai? Ngay cả Phong Thích Minh cũng không thể giúp cô lấy lại được con, cô mở lời sẽ chỉ khó hơn.
Cho nên cô phải suy nghĩ cho kỹ xem lát nữa nên mở miệng thế nào.
Thượng Hảo Hảo đang thất thần suy nghĩ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850219/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.