Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phong Thích Minh vừa đi, Thượng Tiểu Ca liền kéo lấy tay áo Nhạc Phong
“Chú ơi, chứ đừng để mẹ cháu gả cho tên kia, hắn ta là kẻ kẻ xấu đấy!” Nhạc Phong cười nhẹ, vuốt lọn tóc đuôi gà sau gáy Thượng Tiểu Ca
“Cháu không hy vọng mẹ cháu có thể tìm được một người đàn ông thương mẹ sao? Mẹ cháu cũng sẽ không cần vất vả như vậy nữa.”
“Không phải chú muốn làm cho cháu sao? Vậy chú cưới mẹ cháu là được mà, vậy là cháu sẽ có một gia đình đầy đủ.”
Dường như nghe được điều gì buồn cười vậy, Nhạc Phong bật cười ha ha
“Cả đời chủ sẽ không sẽ kết hôn đâu.”
“Tại sao?”
“...” Bởi vì đây là sự trừng phạt của ông trời,2cả đời anh nhất định sẽ cô độc
Anh không chiếm được tình yêu của Cảnh Y Nhân, lại nợ tình của một cô gái khác.
Bốn năm, đến khi anh thấy rõ lòng mình thì tất cả đã quá muộn, đây là sự trừng phạt của ông trời đối với anh.
Sau khi rời khỏi biệt thự Ước Phong, trong lòng Phong Thích Minh đúng là “đậu xanh rau má”, dù thế nào cũng không ngờ tới boss lại nhìn trúng Thượng Tiểu Ca, nhận làm con nuôi.
Thượng Tiểu Ca sắp là con anh ta rồi, cứ thể bị đoạt đi rồi sao? Anh ta tay không trở về như vậy, Thượng Hảo Hảo sẽ nhìn anh ta như thế nào?
Lại nhìn hợp đồng trên tay anh ta, vô cùng có khả năng7Thượng Hảo Hảo sẽ cho rằng anh ta vì hợp đồng này nên mới bán con trai cô ấy đi
Phong Thích Minh tưởng tượng ra cảnh Thượng Hảo Hảo “nổi bão”, chỉ ngón tay đấm ngực anh ta mà mắng
“Anh có phải là đàn ông hay không thế, tôi sắp gả cho anh rồi, Tiểu Ca chính là con trai anh, thế mà ngay cả con trai mình mà anh cũng không cứu về được, còn bán con trai đi nữa chứ!”
“...” Đầu Phong Thích Minh thực sự sắp nổ tung rồi.
Sống suốt 28 năm, lần đầu tiên anh ta mất mặt như vậy, không ngờ lại có chuyện mà anh ta không làm gì nổi
Phong Thích Minh về tới biệt thự của mình, xe còn chưa lái vào trong biệt9thự, từ xa xa anh ta đã nhìn thấy Thượng Hảo Hảo mặc váy liền áo màu nhạt đang đứng trước cửa biệt thự, vẻ mặt chờ đợi, đôi mắt trông mong nhìn anh ta.
Khi vừa thấy xe anh ta trở về thì khóe miệng cô nhướng lên thành một nụ cười ngọt ngào, lập tức chạy tới cửa lớn
Phong Thích Minh chưa thấy Thượng Hảo Hảo cười ngọt như vậy bao giờ, còn gấp gáp chào đón anh ta trở về như vậy nữa chứ
Thượng Hảo Hảo tới gần, nhìn thấy chỗ ngồi sau xe chỉ có Phong Thích Minh với vẻ mặt vô cảm, ngạo nghễ thì nụ cười tươi trên mặt cô hoàn toàn biến mất
Xe lái vào trong sân, đi qua Thượng Hảo Hảo, Phong Thích Minh5từ đầu đến cuối cũng không nhìn Thượng Hảo Hảo một cái nào
Xe đỗ lại, Thượng Hảo Hảo bước tới gần.
Ngay lúc Phong Thích Minh mở cửa và xuống xe, Thượng Hảo Hảo liền mở miệng hỏi: “Con tôi đâu?” Phong Thích Minh lạnh lùng đi ra khỏi xe, dùng ánh mắt cao ngạo liếc Thượng Hảo Hảo một cái rồi lạnh nhạt nói xong: “Muốn gặp con trai thì em phải kết hôn với tôi trước!” Thượng Hảo Hảo ngẩn ra, kinh ngạc vì lời nói của Phong Thích Minh.
“Phong Thích Minh, anh đúng là đồ đê tiện vô sỉ, nếu không phải anh bắt mẹ con tôi đến đây thì con tôi vốn chẳng xảy ra chuyện gì hết!” Phong Thích Minh lười giải thích nhiều, đi nhanh vào3nhà...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.